Từ nhỏ đã sống ở nơi như thế này, cũng khổ cho tiểu thư Vân Chỉ rồi.
Quản gia Trần nhìn cô gái phía sau Lâm Bình: “Sức khỏe ngài ấy không tốt, ba ngày sau không thể đích thân đến đón, mong tiểu thư Vân Chỉ thông cảm.”
Vì cốt truyện nên những người khác đều không thấy Vân Chỉ đáng thương.
Rõ ràng Vân San đã chiếm hết tiện nghi, trước khi nhà họ Tần sa sút, cô ta đã thay Vân Chỉ sống cuộc sống của một tiểu thư lá ngọc cành vàng, còn Vân Chỉ ở nhà họ Vân ở quê, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm.
Họ đều không nhìn thấy những chuyện này, chỉ biết chắc hẳn Vân San về thôn Bách Linh đã chịu không ít khổ sở.
Vân Lão Tứ đã tìm thấy con gái ruột, lẽ ra phải đuổi Vân Chỉ ra ngoài, cuối cùng nhờ Vân San cầu xin nên mới giữ người lại.
Xem đi, Vân San thật tốt bụng và độ lượng, Vân Chỉ nên biết ơn chứ sao còn đi gây sự? Quá không biết điều.
Vân Chỉ ăn xong, lấy một chiếc khăn lau miệng, lau rất chậm và cẩn thận.
Quản gia Trần đã nghe được không ít lời đánh giá của dân làng về Vân Chỉ, không ai nói cô tốt cả, nhưng theo ông ấy thấy thì không đáng ghét như họ nói, ít nhất cử chỉ hành vi rất đúng mực, có lẽ có thể đảm đương được danh hiệu phu nhân nhà họ Giang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT