Vì vậy vào buổi chiều ngày hôm sau, khi Vân Chỉ từ thị trấn trên trở về, cô đã thấy ba cô gái ăn mặc thời trang ngồi xếp hàng trên ghế sofa, như thể đang tham gia cuộc thi trừng mắt, mắt ai cũng mở to hơn mắt ai, không ai chịu thua ai mà nhìn chằm chằm vào Giang Phong đối diện.
Vân San đứng canh ở đại sảnh, cô ta không tiện ngồi xuống, chỉ đứng cách đó vài mét đi đi lại lại, sốt ruột hơn cả kiến trên chảo nóng.
Đương sự Giang Phong lại bình tĩnh lạ thường, tiện tay cầm một tờ báo lên đọc, mặc dù che mất mặt, không ai nhìn thấy hắn cười, nhưng không hiểu sao...
Từ sợi tóc đến gót chân, dường như đều nói với mọi người rằng hắn đang cười.
Hơn nữa, nụ cười còn dịu dàng khiêm tốn, ấm áp như gió xuân.
Vân Chỉ chen vào ngồi cạnh bà Giang, đôi mắt to như đèn pha, hết nhìn Giang Phong đến nhìn ba cô gái đang thi trừng mắt.
“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Vân Chỉ nhỏ giọng hỏi: “Cuộc thi sắc đẹp à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play