Tần Uyên vỗ nhẹ vai cô an ủi: “Giống như tôi và mẹ tôi, một khi bà ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ mất hết phương hướng.”
“Bác gái sẽ không sao đâu.” Vân San lẩm bẩm.
Tần Uyên nói đúng, con tiện nhân đó và bà già có tình cảm rất tốt, nếu bà già xảy ra chuyện gì, Vân Chỉ còn không lo lắng đến chết sao.
Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo, mặc dù Kim Phương Phượng đã giữ được mạng sống nhưng lại mất một chân, bác sĩ nói rằng nửa đời sau bà ta phải ngồi xe lăn.
Dù vậy, Tần Vũ Bân vẫn kiên quyết ly hôn với bà ta.
Kim Phương Phượng khóc lóc thảm thiết không đồng ý, hai người ngày nào cũng cãi nhau ở bệnh viện, cách ba bữa lại mời Vân Chỉ đến, một hai lần đầu Vân Chỉ còn thấy thú vị, sau đó thì thấy mệt mỏi, thôi thì cứ quậy đi, cô về làng Bách Linh với bà nội.
Vừa mới ngồi xuống, ông Kim đã mang tin vui đến, ông đã cầu hôn bà nội thành công, sau vài ngày nữa hai người chuẩn bị đi đăng ký kết hôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play