Giang Phong vẫn cười: “Dù sao cũng là trưởng bối.”
“Biết là tốt rồi.” Giọng Giang Đình Chi lạnh lùng, mang theo lời cảnh cáo rõ ràng.
Mùi thuốc súng nồng nặc, Vân Chỉ nhăn mũi, khoác tay Giang Đình Chi, khuôn mặt nhỏ áp vào người anh cọ cọ, nũng nịu: “Ông xã, em đói.”
Giang Đình Chi nhìn cô một lúc, sau đó bế ngang hông cô, nói với Giang Phong: “Ở đây không có việc của cháu nữa, về phòng khám đi.”
Giang Phong khoác áo khoác trắng lên tay, ngoan ngoãn như một đứa trẻ: “Chú ba, tạm biệt.”
Nói xong, hắn bước đi.
Đi được một đoạn ngắn, như nhớ ra điều gì, hắn quay lại, nhẹ nhàng mở lời: “Chú ba, cổ áo của thím ba bị ướt rồi, cẩn thận bị lạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT