Anh ngồi xuống trước bàn trang điểm của Vân Chỉ, nhìn mình trong gương: “Trông không đến nỗi, lại có tiền, đáng để thích chứ nhỉ?”
Thôi kệ, dù sao cô đã nói vậy, anh nên tin cô.
Sau này nhất định sẽ đối xử với cô tốt hơn gấp bội.
Vân Chỉ cùng bà nội Vân đến đưa đồ ăn cho ông Kim, đến đầu làng, phía sau truyền đến tiếng chuông xe đạp, Vân Chỉ không ngoảnh đầu lại, kéo bà nội Vân lùi vào lề đường.
Một chiếc xe đạp nhanh chóng đi qua, một góc áo sơ mi trắng của thiếu niên phất lên, vừa vặn quệt qua khuỷu tay Vân Chỉ, thấy sắp lao vào bụi tre.
Đột nhiên thiếu niên dừng lại, cố ý quay đầu, đạp xe trở lại trước mặt Vân Chỉ và bà nội Vân.
Là Tần Nam Kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT