Giang Đình Chi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đôi mắt trong veo của cô, nhịp tim dần dần tăng nhanh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực đi dạo hai vòng.
Vân Chỉ hoàn hồn, rút tay về, cười nói: “Cảm ơn anh.”
Không khó để nhận ra sự xa cách.
Trong lòng Giang Đình Chi trống trải, anh thu hồi tầm mắt, giọng nói trầm thấp: “Đồ ngốc.”
“Hả?” Vân Chỉ không hiểu lắm.
Giang Đình Chi nhặt cành hoa Vân Chỉ làm rơi trên đất, sợ cô lại đâm vào tay mình, dùng kéo cắt bỏ những chiếc gai nhọn ở dưới cùng của cành hoa: “Gai to như vậy mà không nhìn thấy, mắt to vậy chỉ để trưng à, đồ ngốc.”
Mặc dù là trách móc nhưng vẫn nghe ra được sự cưng chiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play