“Ông Kim bao nhiêu tuổi rồi? Bà còn bắt ông ấy xuống ruộng trồng trọt?” Vân Chỉ mở to đôi mắt không thể tin nổi: “Bà cô, bà là con ruột của ông Kim sao?”
“Không phải con ruột thì có thể đưa tiền sinh hoạt phí cho ông ấy sao?” Kim Phương Phượng cười: “Cô tưởng tôi là Bồ Tát chuyển thế à?”
“Đừng làm nhục Bồ Tát được không?” Vân Chỉ mất kiên nhẫn: “Tú Nhi, đóng cửa.”
Tuy Tăng Tú Nhi trông có vẻ dịu dàng nhưng làm việc lại nhanh nhẹn hiệu quả, cầm lấy cái chổi dưới mái hiên: “Mời đi cho.”
“Chưa trả tiền mà đã đuổi người, tôi thấy cô chột dạ rồi đấy?” Kim Phương Phượng ra còn muốn cãi lý với Vân Chỉ.
Tăng Tú Nhi không cho bà ta cơ hội, vung chổi quét vào chân bà ta: “Mau cút đi, phu nhân tức giận rồi, tôi đánh chết bà.”
Kim Phương Phượng cố ý đi một đôi giày da để về làng khoe khoang, đánh bóng loáng, Tăng Tú Nhi quét một cái, bụi bẩn bám vào mặt giày, bà ta đau lòng nhảy dựng lên, hét lên nhọn hoắt: “Chết tiệt! Con nhóc thối, mày làm hỏng giày của tao rồi, bán mày đi cũng không đền nổi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT