Bà nội Vân trong lòng khẽ chùng xuống: “Các người biết chuyện của con bé từ khi nào?”
“Cũng được mấy năm rồi.” Tiền Tuyết Chân phẩy tay.
“Hai năm hay ba năm?” Bà nội Vân hỏi lại.
“Có phải chuyện gì to tát đâu, ai mà nhớ rõ thế.” Tiền Tuyết Chân trả lời qua loa, tiếp tục câu chuyện vừa rồi: “Tiểu Siêu năm nay hai mươi hai rồi, đã nói chuyện với mấy cô gái, cuối cùng cũng ưng ý cô Hoa ở làng bên, cô Hoa cũng ưng cháu đích tôn của mẹ, chỉ là nhà cô ấy đòi sính lễ hơi nhiều, nếu nhà họ Giang cho mẹ tiền, mẹ xem có thể...”
“Chuyện của con bé là chuyện lớn đấy.” Bà nội Vân lạnh mặt trả lời Tiền Tuyết Chân: “Đã biết sự thật rồi, sao còn đối xử với nó khắc nghiệt thế, các người nỡ lòng nào?”
“Hai vợ chồng thằng tư đổi con liên quan gì đến chúng con?” Tiền Tuyết Chân thấy bà cụ quá vô lý: “Sao thế? Còn muốn chúng con tố cáo bọn nó sao? Hơn nữa, không phải mẹ cũng biết sao? Sao không đến đồn công an báo án đi?”
Bà nội Vân im lặng một lúc lâu, mắt đỏ hoe thở dài: “Nhà họ Vân chúng ta nợ con bé quá nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play