Lục Thừa mỉm cười, vỗ về: "Được, Tam bá nhất định không quên lời ngươi."
Tiểu Bùi An yên tâm, tung tăng chạy ra ngoài.
Chờ bóng dáng tiểu tử khuất hẳn, Lục Thừa mới kéo một chiếc ghế đến bên giường, ngồi xuống mép giường. Trước khi mở miệng, ông ấy khẽ thở dài một tiếng, tựa như mang theo bao nỗi trăn trở trong lòng.
"Tứ đệ à, xem ra Tiểu An thật sự rất thích Thiết Khờ Khạo. Ban đầu chúng ta vẫn luôn nghĩ rằng Thiết Khờ Khạo là một kẻ thô lỗ, cục mịch, chẳng biết chữ nghĩa, cho nên không ai để ý đến hắn. Nhưng trẻ con thì không bao giờ biết nói dối. Nếu Tiểu An thích Thiết Khờ Khạo, điều đó chứng minh rằng Thiết Khờ Khạo đối xử với đệ muội và nó đều rất tốt."
"Tuy rằng Thiết Khờ Khạo không có tóc, lại thường xuyên trần trụi thân mình chạy loạn khắp nơi, nhìn chẳng khác gì một kẻ dã nhân. Hắn cũng không biết ăn nói, nhưng chỉ cần đệ muội và Tiểu An cảm thấy yên lòng, cảm thấy thích, thì tất cả những điều đó cũng chẳng đáng bận tâm."
"Nương từng nói, nhà chúng ta không thể làm chuyện bạc tình với người khác. Đệ muội và Tiểu An luôn cần một người bên cạnh chăm sóc. Nhưng nay đệ đã lâm vào cảnh này, ta không thể cứ đứng nhìn đệ muội chịu thiệt thòi mãi."
Lục Thừa chậm rãi đưa tay vỗ nhẹ lên vai Lục Chiêu, giống như không nhận ra những ngón tay đang run rẩy của Tứ đệ. Ông ấy khẽ thở dài, tiếp lời: "Đệ muội là người thẹn thùng, tính tình lại kín đáo. Thế mà nàng có thể làm được chuyện giúp Thiết Khờ Khạo lau mình, điều đó chứng tỏ tình cảm của nàng dành cho hắn không phải là ít. Nếu đã như vậy, lát nữa ta sẽ nói với nương, cẩn thận bàn bạc về chuyện của bọn họ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT