"Phải, nghịch nữ kia vốn ngây thơ dễ dụ, năm đó ta chỉ nói với nàng ta rằng di nương của nàng ta đã bệnh nặng qua đời, nàng ta liền thật sự tin, ở bên linh cữu khổ sở canh giữ suốt bảy ngày. Có lẽ đến tận bây giờ nàng ta vẫn chưa hay biết di nương của mình còn sống."
Trên mặt Hứa thị thoáng hiện một nụ cười, cảm giác bức bối trong lòng cuối cùng cũng vơi đi đôi phần.
"Ta nghe Yên nhi kể, ngày đội ngũ lưu đày rời kinh, người Lục gia hộ tống nàng ta rất cẩn trọng, xem ra nghịch nữ ấy rất được lòng Lục gia. Chúng ta chỉ cần khéo léo nói vài lời có ý nhắc nhở, rồi lợi dụng nàng ta để chống lại Lục gia. Chỉ cần kiên nhẫn, chưa biết chừng chúng ta sẽ sớm được giải thoát."
Nghĩ đến đó, Hứa thị cảm thấy những ngày tháng sắp tới dường như cũng không hoàn toàn tuyệt vọng.
"Lão gia, chúng ta còn bao lâu nữa thì mới có thể đuổi kịp đoàn người Lục gia?"
Trong lòng Hứa thị đã có phần nôn nóng, vì nếu không gặp được Lục gia, bọn họ e rằng sẽ khó lòng thuận lợi hồi kinh. Chỉ khi đuổi kịp Lục gia, bọn họ mới có hy vọng kết thúc những tháng ngày khổ cực này.
Tống Phan Sơn cũng không rõ Lục gia hiện tại đang ở đâu, bởi cả đám người bọn họ đã bị áp giải lên đường lưu đày từ sau khi thoát khỏi nhà lao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play