“Thiếp thân luôn ở đáy giếng, toàn thân nhơ nhớp, chưa từng ngửi hương hoa, không thấy ánh mặt trời, trước đây như thế, sau này cũng vậy. Không biết thế giới bên ngoài, thiếp vẫn có thể hài lòng mà sống tiếp. Trên con phố này có bao nhiêu người giống thiếp, chỉ cần như vậy đã mãn nguyện rồi.”
Giọng nói trong trẻo vang lên từ trong hẻm, ngay lập tức thu hút Trương Lan Chi.
Ông ấy quá quen thuộc với đoạn thoại này. Từ chiều hôm qua đến sáng nay, ông ấy vẫn đang tập cảnh này, nhưng vì diễn viên diễn không đạt, không vào được trạng thái, quay đi quay lại mãi vẫn không xong.
Dù vai hoa khôi chỉ là vai phụ xuất hiện chưa đầy hai mươi phút để dụ dỗ nam chính, nhưng cảnh tranh luận giữa cô ta và nam chính là quan trọng nhất, chứa đựng hai quan niệm, sự đối đầu trực diện giữa thiện và ác trong phim.
Đây là điểm sáng mà biên kịch đã dày công sắp đặt, yêu cầu cực kỳ cao về lời thoại của diễn viên.
Trước đây, diễn viên mà nhà sản xuất sắp xếp lại yếu về lời thoại, không hiểu sao lại được chọn, nói chuyện thì yếu ớt, không cảm xúc.
Nhưng lúc này, giọng nói này chẳng phải chính là thứ ông ấy mong muốn sao!?
Từng câu từng chữ mạnh mẽ, giọng nói trong trẻo, ngay cả khi là ngụy biện, cô cũng nói ra đầy lý lẽ.
Đúng là hiệu quả này!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT