Lục Lê cẩn thận ngồi một bên, hai tay đặt trên đầu gối, mặt đầy vẻ căng thẳng. Nhìn sang Miên Miên đối diện, dường như cô bé không hề sợ hãi, hai tay bám vào kính, khuôn mặt gần như dán vào đó, nhìn những người dưới mặt đất càng lúc càng nhỏ, mặt đầy hưng phấn.
Lục Lê lúc này không thể vui nổi, lo lắng hỏi: “Miên Miên có vui không?”
“Vui ạ!”
Thấy cô vui vẻ như vậy, Lục Lê mỉm cười, trong lòng cũng thả lỏng được phần nào.
Khoang tàu dần dần nâng lên cao, nhanh chóng đạt đến điểm cao nhất. Lục Lê cúi đầu nhìn xuống, gần như không còn nhìn thấy người nữa, trong lòng anh chợt thắt lại.
Anh đúng là có chút sợ độ cao, nếu chỉ có một mình, anh chắc chắn sẽ không lên đây.
Nhưng lúc này thấy Tần Nguyệt vui vẻ như vậy, cũng đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT