Tần Nguyệt chưa vào công viên, đã cẩn thận đội mũ và đeo khẩu trang, che kín mặt mũi rồi mới đi theo sau Đường Thu Vân vào trong.
Tần Ý Phong đã ngồi xe lăn suốt hai mươi năm, kỹ năng điều khiển xe lăn của ông đã trở nên điêu luyện, ngay cả khi bị treo đầy đồ đạc giống như một cây thông Noel, ông vẫn có thể dễ dàng di chuyển.
Nhưng lúc này, toàn thân ông gần như bị những món đồ này che lấp, chỉ còn thấy khuôn mặt đen sạm, đang trừng mắt nhìn vài nhân viên không mang gì trong tay, ung dung đứng đó.
“Các cô cậu vẫn chưa định lấy mấy thứ này ra sao?”
Tất cả mọi người đều bị cảnh đẹp trước mắt thu hút, giờ mới phản ứng lại.
“Xin lỗi, xin lỗi, cảm ơn Tần tổng đã giúp đỡ.”
Họ vừa nói vừa vội vã tiến tới lấy lại đồ của mình, trên mặt nở nụ cười không ngớt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play