Tần Nguyệt lập tức cúp máy, đi đến bên cạnh, tiện tay đưa cho Lục Lê một chiếc khăn tay.
“Tôi phát hiện, mỗi lần làm nhiệm vụ, dường như anh là người chăm chỉ nhất.”
Dù là đào măng, rửa xe, hái rau dại hay nấu ăn, lần nào Lục Lê cũng đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng trông anh vẫn tràn đầy sức sống.
Lục Lê cười cười, nói: “Làm nhiều hơn thì kiếm được nhiều tiền hơn.”
“Anh cũng thiếu tiền à?”
Tần Nguyệt ngạc nhiên nhìn anh.
Cô yêu tiền là vì hồi nhỏ nghèo khó quá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT