Vài người như Diệp Triêu Lộ khẽ gật đầu, cười nói: “Nhưng mẹ cô có khí chất thật đấy, nhìn là biết người rất dịu dàng.”
Vừa dứt lời, phía sau vang lên tiếng nói chuyện.
Dương Văn Viễn chỉ vào cái cây giữa sân, nói: “Cái cây này che mất ống kính rồi, lát nữa tìm người tỉa bớt, cắt vài nhánh phía dưới đi, treo bóng bay lên. Tôi đã bàn với chủ nhà rồi.”
Nhân viên đồng loạt gật đầu.
“Vâng, chúng tôi sẽ đi tìm người ngay.”
Lúc này, Đường Thu Vân đứng bên cạnh bỗng cất tiếng: “Để tôi giúp.”
“Không cần, không cần, bà cứ nghỉ ngơi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT