Khi ra cửa, Từ Mạn Bạch đứng ở cửa vui vẻ dặn dò:
“Tần Nguyệt, sau này có dịp nhớ thường xuyên cùng Lục Lê đến nhà chơi nhé, đừng ngại.”
Tần Nguyệt khẽ gật đầu.
“Vâng, thưa dì, khi nào có thời gian cháu sẽ đến.”
Nói xong, xe chầm chậm rời khỏi cổng nhà Lục.
Đợi đến khi chiếc xe khuất khỏi tầm mắt, Từ Mạn Bạch mới thu ánh nhìn lại, quay đầu lại thì thấy Lục Lê đang cảm kích nhìn mình.
“Mẹ, cảm ơn mẹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT