Dương Văn Viễn suy nghĩ một lúc, đột nhiên hỏi: “Viện trưởng, sáng nay các bà xin nghỉ phép, có phải là để tránh Tần Nguyệt không?”
Nghe vậy, viện trưởng thay đổi sắc mặt, rồi thở dài một tiếng.
“Tần Nguyệt thực sự rất tốt, hồi trước nó giúp đỡ cô nhi viện rất nhiều, nhưng đứa trẻ này... có chút khác biệt.”
Khác biệt?
Không không không.
Dương Văn Viễn lắc đầu liên tục.
Tần Nguyệt không phải khác biệt, cô ấy chỉ là không bao giờ coi mình là người mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play