Trần Nhậm mua một bó hoa hồng màu trắng đến thăm mộ người vợ mà anh chính tay hại cậu,anh nhớ lại lúc Quang Hùng còn sống,cậu lẽ ra đã có một cuộc sống hạnh phúc với ước mơ của cậu,anh không ngờ người anh bảo vệ kia thực ra cô ta thích một người khác.
Nhưng người con trai cô ta yêu đó đã không còn,anh lại nghĩ rằng cô ta yêu anh thật nực cười người cô ta yêu lại là cậu, vì cô ta muốn cậu trở lại thế giới giải trí cô ta là một fan cuồng của cậu. Anh nhớ lại lúc anh biết sự thật,anh đau khổ thế nào
Ninh An
__ Thế nào anh nghĩ tôi sẽ yêu anh sao
Trần Nhậm:
__ Sao cô lại làm vậy
Ninh An
__ Đương nhiên là vì Quang Hùng của tôi rồi anh chính là một thằng khốn tại sao anh lại hành hạ anh ấy chứ
Trần Nhậm:
__ Nếu không phải tại cô tôi sao lại ra tay với em ấy chứ
Ninh An
__ Nực cười anh hủy đi sự nghiệp của anh ấy cặp với biết bao người mà lại đổ lỗi tại tôi anh nói anh bảo vệ tôi bảo vệ tôi mà lại giết anh ấy à
Trần Nhậm:
__ Tại sao lúc đó tôi lại cứu cô nếu tôi không cứu cô thì người bị xe tông không phải là cậu ấy
Lúc này anh hối hận thì có làm gì được nữa đâu,cậu ấy đã bỏ anh đi rồi,anh hành hạ cậu bỏ mặc cậu trong căn hầm tăm tối,anh đúng là một người tồi mà, nhớ lại lúc cậu bị xe tông cậu vẫn mỉm cười nói với anh
Quang Hùng:
__ Em đã không còn đau khổ nữa rồi em sẽ như những vì sao kia em yêu anh đã là một sai lầm rồi nếu có kiếp sau em hi vọng sẽ không gặp phải anh
Bây giờ khóc trước mộ cậu anh đã hối hận rồi,anh đã hối hận lắm rồi
Trần Nhậm:
__ Quang Hùng của anh bé yêu của anh em hãy đưa anh theo cùng được không anh hứa nếu có kiếp sau anh sẽ bảo vệ thật tốt cho em sẽ không để em bị tổn thương
Trần Nhậm không ngờ mình lại bị bắn chết trước mộ của cậu
Ninh An
__ Em đã trả thù cho anh rồi Quang Hùng anh hãy vui vẻ mà ra đi
Cô ta nở một nụ cười mãn nguyện mà ra đi