"Nói đi, ai sai cậu đến đây?"
Trong ánh mắt của Bùi Ảnh toát lên vẻ lạnh lùng, cô nhìn chằm chằm vào Trần Hoài với cái nhìn đầy băng giá.
Trần Hoài ngẩng đầu lên và đối diện với ánh mắt của cô, nhưng theo phản xạ liền rụt cổ lại, nhanh chóng chuyển ánh mắt sang chỗ khác, nhỏ giọng nói, "Không có ai cả, là tôi tự muốn đến."
Du Diệu tỏ ra khinh thường, "Trần Hoài, cậu có biết xấu hổ không? Cả những thủ đoạn hèn hạ như thế này mà cậu cũng dám dùng!"
Nghe vậy, tròng mắt của Trần Hoài co lại, trong mắt tràn đầy sự bất mãn và tức giận.
"Chó chê mèo lắm lông*, cậu có tư cách gì mà nói tôi? Chẳng lẽ chỉ có nam chính như cậu mới có thể công khai đến đây? Tại sao việc cậu có thể làm thì tôi lại không thể?"
*Chó chê mèo lắm lông: là câu thành ngữ chỉ sự mỉa mai về hành vi chê bai phán xét người khác, trong khi bản thân cũng không tốt đẹp gì hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play