Lời này đem Lưu Phú Quý ra khỏi mộng.
“Cái này còn có thể là giả?” ông nghĩ nghĩ, nói “tôi đã tìm người nghe qua, nhà máy của ông ta là đụng phải khó khăn thật. Lại nói, nếu như làm ăn không thua lỗ, mua cũng là lãng phí tiền, ai sẽ chi mười mấy vạn mua cái đồ vô dụng chứ?”
“Điều này cũng phải.”
Lục Phi liền không nghĩ nhiều nữa.
Dù sao anh cũng chỉ là mở hiệu cầm đồ thu tà vật, bán tà vật, đem đồ vật cho khách hàng nói rõ ràng là đủ, cũng không xen vào quá nhiều.
Không để ý cấm kỵ mà sử dụng linh tinh, xui xẻo là chính đối phương.
Trên đời này có tà vật nào không có khuyết điểm sao?
Có, nhưng quá ít.
“Ha ha, một đồng tiền nho nhỏ liền bán 80 vạn! Không hổ là cửa hiệu Tà nha, Tiểu Lục Chưởng Quỹ, cháu thật sự là trâu!” Lưu Phú Quý cười ha ha, như cái con ruồi hưng phấn mà xoa tay.
Lục Phi đương nhiên hiểu rõ ý tứ của ông ta, lập tức chuyển 80. 000 cho ông ấy.
Đã nói một thành lợi nhuận, có thể cho liền cho.
Lưu Phú Quý mặc dù tham tài, nhưng thiết lập đến cũng không mập mờ vấn đề gì. Lại nói, có thể thu đến món tà vật thứ ba, còn may mà có ông ta hỗ trợ.
Lục Phi không phải người keo kiệt, đương nhiên sẽ không bạc đãi ông ấy.
Sau đó.
Lục Phi đem ra sổ sách, đem giao dịch tiền quỷ đói ghi chép ghi lại.
Xương người dây chuyền cùng tiền quỷ đói đem bán, liền kiếm lời hơn một triệu.
Chỉ cần có bản lĩnh đem tà vật thu tới tay, tiền này giống như nước chảy ào ào mà đến.
Ông nội nói qua, cửa hiệu Tà làm ăn khá, căn bản không thiếu tiền tài địa vị, nhưng mục đích của cửa hiệu Tà, căn bản cũng không phải là vì kiếm tiền.
Đó là vì cái gì?
Lục Phi nghĩ một lát vẫn không hiểu, anh vừa mới tiếp nhận cửa hiệu Tà, còn có quá nhiều thứ cần học tập.
Thu hồi sổ sách, ngẩng đầu, nhìn thấy Lưu Phú Quý còn chưa đi.
“Tiểu Lục huynh đệ hào phóng!” Lưu Phú Quý đắc ý nhìn xem thu khoản ghi chép, “lại nói, da rắn lột kia có phải cũng có thể thả tin tức ra không? Ta biết một ít minh tinh, phú bà, vì vẻ đẹp không tiếc giá nào, bọn họ khẳng định nguyện ý ra giá tiền rất lớn để mua.”
Ăn trong chén, nhìn qua trong nồi, ông ta còn băn khoăn da của đôi tử mẫu rắn.
“Chú cũng đừng nghĩ, da rắn tạm thời không bán. Nếu là biết ai có tà vật muốn trao đổi, ngược lại là có thể nói cho cháu biết.” Lục Phi trực tiếp đánh gãy ảo tưởng của ông.
“Đáng tiếc......” Lưu Phú Quý vẫn chưa thỏa mãn.
Lúc này.
Ánh sáng lay động nơi cửa ra vào, một bóng dáng thanh tao và mỹ lệ bước vào cửa hiệu Tà.
“Lục Chưởng Quỹ.”
Thanh âm dễ nghe êm tai, dáng tươi cười ôn nhu hàm súc, chính là Tạ Dao.
“Ôi, lại là có ước hẹn với giai nhân, hai người trò chuyện, hai người cứ trò chuyện, coi như tôi không tồn tại.” Lưu Phú Quý một chút liền nhận ra, là mỹ nữ ngày đó cùng Lục Phi có hẹn, lập tức lộ ra vẻ mặt ta hiểu mà , đem vị trí trước quầy nhường lại.
Nhưng ông ta hoàn toàn không có ý tứ muốn rời khỏi, ngược lại là một mặt bát quái ngồi ở trên ghế salon, làm bộ uống trà, thực tế lắng tai nghe hai người nói chuyện.
“Tạ tiểu thư, đồ vật đã chuẩn bị cho cô rồi.” Lục Phi xuất ra chuỗi này tiền Ngũ Đế, “đây là tiền Ngũ Đế, có thể cản sát, tránh tiểu nhân, rất thích hợp tình huống của cô, chỉ là làm thủ công nên có chút thô ráp.”
“Là Lục Chưởng Quỹ tự mình làm?” Tạ Dao nhìn xem phía trên sợi chỉ đỏ mới tinh, hai con mắt phát sáng lên, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra một tia kinh hỉ.
Lục Phi ngượng ngùng cười cười: “Làm không được đẹp, cho nên......Giảm giá cho cô đi.”
Tạ Dao có chút sửng sốt một chút, nói “vậy được, liền không cùng Lục Chưởng Quỹ khách khí, xin hỏi bao nhiêu tiền?”
“Giá cả a......” Lục Phi trầm ngâm, “vậy liền cho năm......”
“50 vạn? Có thể quá ít hay không?” Tạ Dao cướp lời nói, Lục Phi cứu cô hai lần, mua đồ vật phòng thân là thứ yếu, tìm cơ hội cảm tạ Lục Phi mới là mục đích chính.
“Cái này......” Lục Phi sửng sốt một chút, xâu này tiền Ngũ Đế là thu vào giá 2000, liền chỉ có trừ tà hiệu quả, tà vật không có giá trị đặc thù khác, nhiều nhất chỉ bán được 10 vạn.
Nhưng Tạ Dao giành đưa tiền, nắm tiền Ngũ Đế làm thủ công không được đẹp giống như bảo bối đeo lên.
Tiền tệ phong cách cổ xưa, sợi chỉ màu đỏ thắm, càng tôn lên làn da trắng hơn tuyết.
“Cảm ơn cậu, tôi rất thích.” Không biết có phải hay không tác dụng tâm lý, đeo lên tiền Ngũ Đế, Tạ Dao đã cảm thấy trong lòng an tâm không ít.
Coi là thật thần kỳ.
“Tạ tiểu thư hài lòng liền tốt.” Khách hàng hài lòng, Lục Phi đương nhiên cũng cao hứng, ghi lại sổ sách, anh lại hỏi: “Xin hỏi, có tin tức gì từ ông nội của tôi không?”
“Tôi đã xin nhờ bên kia, đang điều tra......tôi sẽ bảo bọn họ mau chóng .” Tạ Dao lấy điện thoại di động ra.
“Làm phiền cô rồi.” Lục Phi hơi có thất vọng, nhưng anh cũng biết hai ba ngày muốn tra ra manh mối, đó là không thực tế .
“Có tin tức tôi sẽ báo cho anh trước tiên.” Tạ Dao nói.
“Cảm ơn”
Lại nói vài câu, điện thoại di động Tạ Dao kêu lên, cô ấy liền cáo từ rời đi.
“Còn phải là cửa hiệu Tà cơ, chỗ này của tôi cũng có tiền Ngũ Đế, thế nào liền bán không đến 50 vạn đâu?” Lưu Phú Quý nhìn qua bóng lưng Tạ Dao đi xa, quay đầu liền hâm mộ nói, “Tiểu Lục huynh đệ thật sự là diễm phúc không cạn, biết cô ấy là ai không?”
Lục Phi lườm ông ta một cái, nói “cô ấy là Tạ Dao, là khách hàng của tôi.”
“Không không không, cô ấy tên thật là Tạ Nhược Dao, là Đường gia đại thiên kim nhaa. một trong tam đại gia tộc ở Giang Thành, Đường gia!” Lưu Phú Quý chậc lưỡi, “tôi nói thế nào như vậy mà nhìn quen mắt, trên tin tức có hình của cô ấy.”
“Tiểu tử cậu, lúc là Tô gia, lúc lại là Đường gia, vận khí này cũng là không có người nào!”
“Đường gia thiên kim? Vậy cô ấy làm sao họ Tạ?” Lục Phi kỳ quái nói.
“Cô ấy theo họ mẹ, bất quá mẹ của cô ấy đã sớm qua đời. cha cô là Đường Minh Đức về sau lại cưới một người, nhưng cô cùng mẹ kế ở chung không hợp, từ trong nhà dời ra ngoài sống một mình.”
“chuyện nhà người khác như vậy mà chú cũng biết?”
“Ài, chuyện của nhà có tiền, ai mà không thích nghe ngóng nha? Nghe nói, Đại tiểu thư này dáng dấp rất là xinh đẹp nhưng tính tình không tốt lắm, Cô ấy đem mẹ kế chọc đến giận phải nhập viện rồi, cũng bởi vì trên việc này mà lên bát quái tin tức đấy.”
“Loại tin tức ngầm này chú cũng tin?”
Lục Phi im lặng, Tạ Dao nhìn cũng không giống như người như vậy.
Lưu Phú Quý đẩy bả vai anh một cái, nháy mắt với anh rồi nói: “Tôi nhìn Đại tiểu thư đối với cháu thái độ rất tốt như vậy, sẽ không phải là coi trọng cháu chứ?”
“Chú hôm nay ăn cơm có phải muối cho quá nhiều hay không?” Lục Phi đánh gãy hắn.
“hả?”
“Không phải vậy làm sao rảnh rổi đến thế?”
“Tiểu Lục huynh đệ, chú nói đều là lời thật lòng. Nhớ năm đó, cũng có một lần cơ hội như vậy bày ở trước mặt chú, chú không có biết trân quý, về sau mới hối tiếc không kịp. Nếu như lại cho chú một cơ hội, ta sẽ đối với cô ấy nói: Tôi không muốn cố gắng......”
“Mau mau cút!”
Lục Phi đem Lưu Phú Quý đuổi ra khỏi hiệu cầm đồ.
Lục Phi anh đời này, chính là chết đói, cũng sẽ không ăn một miếng cơm miễn phí.......
Thời gian thoáng một cái đã qua.
Đảo mắt, trời vừa chập tối .
Đưa tiễn Tạ Dao cùng Lưu Phú Quý xong, thời gian nhàn rỗi, Lục Phi thoải mái buổi trưa chơi trò chơi một chút .
Thấy thời gian không sai biệt lắm, kéo cửa lại, ra ngoài tìm đồ ăn.
Thời điểm đi ngang qua Đa Bảo Hiên, anh không khỏi dừng lại nhìn mấy lần.
Ngày xưa Đa Bảo Hiên náo nhiệt giờ lại vắng lặng, cửa ra vào dán giấy niêm phong thật to, cửa sổ đều đen ngòm lộ ra một cỗ âm trầm.
Có người đi đường từ nơi này đi ngang qua, cũng sẽ thần sắc khẩn trương tăng tốc bước chân.
“Đi mau! Đi mau! Nghe nói đêm qua có người nghe được bên trong có tiếng khóc phụ nữ cùng con nít.”
“Đã chết thảm như vậy, không khóc mới là lạ......”
Đa Bảo Hiên có quỷ nháo?
Lục Phi còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên cảm giác phía sau lưng lạnh lẽo, lông tơ dựng lên, giống như bị cái gì để mắt tới .
Loại cảm giác này không phải lần đầu tiên xuất hiện!
“Ai?”
Lục Phi đột nhiên quay đầu, cách đó không xa ngõ nhỏ có bóng người chợt lóe lên.
Ngay sau đó, một bàn tay khoác lên trên vai của anh.
_____________________________________________________
Edit: Bee
Raw: Bee
VUI LÒNG KHÔNG BÊ BẢN EDIT ĐI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!