"Cậu nhìn cái gì vậy?"
Hoàng Tuấn Khôn bị ánh mắt của Phan Lâm Khải nhìn đến mức rợn cả người, cứng ngắc quay đầu lại nhìn về phía sau.
Ngoài vài con chuột chạy qua bên cạnh bồn hoa, chẳng có gì cả.
"Chết tiệt! Cậu có vấn đề à? Tối khuya còn đi hù người khác!" Hoàng Tuấn Khôn tức giận mắng lớn.
"Tôi chỉ nhắc cậu nói chuyện cẩn thận, tích chút khẩu đức." Phan Lâm Khải vẻ mặt bất an, nói: "Tôi cứ cảm thấy có thứ gì đó đang nhìn chúng ta."
"Thứ gì đang nhìn? Cậu đang nói vớ vẩn cái gì nữa đây!" Hoàng Tuấn Khôn vừa định nổi đóa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play