Quay phim chịu trách nhiệm quay chụp Bùi Như Niệm ngơ ngác mất vài giây, không khỏi hoài nghi, một nữ nghệ sĩ trẻ lại xinh đẹp như vậy mà tới tham gia chương trình kết hôn?
Vali của Bùi Như Niệm khá lớn, có mấy nhân viên muốn tiến đến giúp cô nhưng sợ ảnh hưởng đến quay chụp.
Trước biệt thự có một bậc thang chừng bảy tám bậc, vali không thể lăn được chỗ này.
Đạo diễn thấy cô lanh lợi đáng yêu, vừa chuẩn bị nhấc tay kéo lên giúp thì Bùi Như Niệm đã thuần thục đóng tay kéo vali lại, ì ạch xách vali đi lên bậc thềm, cố gắng hết khả năng để không gây thêm phiền toái cho ekip chương trình.
Đạo diễn và mấy phó đạo diễn trao đổi ánh mắt với nhau...
Cô bé này có tính cách thật tốt, so sánh với người đến trước đó thì biểu hiện tốt hơn nhiều.
Trong biệt thự có tổng cộng ba tầng, tầng trệt là phòng khách lớn.
Bùi Như Niệm đẩy cánh cửa kính, nhìn thấy trên sofa đã có một cô gái tóc dài thì liền chào hỏi với đối phương.
"Xin chào, tôi là Bùi Như Niệm." Cô tự biết mình không có tiếng tăm nên chủ động báo danh tính.
Vị nữ khách mời kia nhìn lướt qua cô bằng ánh mặt lạnh băng, quay đầu nói tiếp với anh quay phim vài ba câu rồi mới bắt đầu đổi sang nụ cười công nghiệp.
"Sao giờ cô mới đến vậy? Tôi đã tới từ sớm rồi. Vali có nặng lắm không để tôi xách phụ cô?" Cô ta vươn tay ra nhưng không hề đụng vào vali của Bùi Như Niệm, chỉ tạo ra một động tác như đang xách.
"Không nặng lắm, một mình tôi là được rồi." Bùi Như Niệm cũng không muốn làm phiền cô ta, tự cô dời vali đến một góc xó.
Người kia vẫn không chút ý định chủ động giới thiệu nào, Bùi Như Niệm đành phải nhỏ giọng nghe ngóng từ chỗ của người quay phim.
Nữ khách mời này tên là Diệp Linh, năm nay vừa tròn ba mươi. Cô ta đã từng diễn qua vài nhân vật chính, nhưng bởi vì nhận được những đánh giá quá kém nên không được bao nhiêu fan.
Diệp Linh ỷ địa vị mình cao nên sau khi xã giao xong thì cô ta chỉ cúi gầm mặt chơi điện thoại, chẳng muốn đoái hoài gì đến Bùi Như Niệm.
Bùi Như Niệm chọn một vị trí xa Diệp Linh nhất và thẳng lưng ngồi ngay tắp ở đó. Đã mấy lần cô lấy hết can đảm muốn bắt chuyện, nhưng rồi chỉ nhận lại được một ánh mắt kiểu "cô có thể câm miệng không".
Cô lúng túng quắp ngón chân xuống đất, chỉ thiếu điều như muốn móc ra được một tòa lâu đài thơ mộng. Ánh mắt cô phiêu bạt bên ngoài cửa kính, thầm cầu nguyện vị khách mời tiếp theo mau đến.
Khoảng chừng qua hơn mười phút, một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn kéo theo vali xuất hiện chỗ cổng ra vào, Bùi Như Niệm vội vàng tới cửa nghênh đón.
Cách lớp cửa kính, cô nhận ra được vị khách mời thứ ba kia chính là Nguyễn Manh.
Nguyễn Manh người giống như tên, dễ thương dễ mến, vừa mỏng manh lại vừa đáng yêu. Sau khi cô ấy debut đến nay vẫn đi theo con đường nữ sinh nhà bên thanh khiết, diễn rất nhiều vai em gái và con gái, đặc biệt làm cho người khác rất ưa thích.
Nhưng Nguyễn Manh cũng đâu đó hai mươi sáu tuổi rồi, không thể cứ diễn mãi mấy vai em gái và con gái đó được đúng không? Thế nên sau khi thương lượng với công ty, cô ấy đã quyết định chuyển loại hình thông qua chương trình "Hôn nhân mô phòng" này.
Bùi Như Niệm thấy cô ấy xách hai vali đồ, chuẩn bị đi ra giúp cô ấy chuyển hành lý.
Lúc dừng trước cửa kính, cô thấy Nguyễn Manh nhoẻn miệng cười ngu ngơ với chính mình. Bùi Như Niệm còn tưởng rằng cô ấy nhìn thấy mình nên vẫy vẫy tay chào hỏi.
Kết quả, Nguyễn Manh càng cười toe toét hơn, cười hở cả răng. Lại còn nghiêng trái xoay phải, rồi lại ngước lên nhìn xuống mũi.
Bùi Như Niệm: ?
Hành vi ngớ ngẩn của nữ nghệ sĩ thời đương đại đây ư?
"Ồ, kính này soi không rõ lắm nha." Nguyễn Manh quay đầu lại hỏi đạo diễn: "Tôi trang điểm đẹp không? Trên răng có dính son không?"
Đạo diễn: "Đẹp lắm."
Nguyễn Manh hài lòng búng tay: "Bổn tiên nữ muốn hạ phàm để nhìn ngắm các loại hoa thơm cỏ lạ!"
Cô ấy móc kính râm trong túi ra rồi ung dung mang lên, sau đó mỗi tay xách một vali và nhấc bước vô định về trước.
Bùi Như Niệm lớn tiếng nhắc nhở: "Uây, cẩn thận một chút!"
"Hả?" Nguyễn Manh chưa phản ứng kịp, bị bậc thềm dưới chân ngán đường và rồi... "ầm" một tiếng, ngã chỏng vó.
"Ha ha ha!" Những người ở đó đều cười ồ lên.
Đúng là tiên nữ hạ phạm, xém chút nữa đã đáp đất bằng mặt.
Bùi Như Niệm nhanh chóng chạy đến đỡ Nguyễn Manh dậy, ân cần hỏi han: "Cô có sao không? Có đau không?"
"... Có, hình tượng của bổn tiên nữ bị hủy toàn bộ rồi." Nguyễn Manh thở phì phò và tháo mắt kính xuống, cố hết sức để che mặt, tự bế mình tại chỗ.
Tổ đạo diễn phải liên tục cam đoan "đoạn này không công chiếu" thì Nguyễn Manh mới chịu phủi mông, cùng đi vào trong biệt thự với Bùi Như Niệm.
"Cô tên là Bùi Như Niệm à, cái tên thật dễ nghe." Nguyễn Manh kề sát vào bên người cô, đột nhiên hỏi: "Cô là cung hoàng đạo gì á?"
"Song Ngư."
"Song Ngư thì tốt, thích hợp làm bạn thân của tôi!" Nguyễn Manh có nghiên cứu về các chòm sao cho nên mới chắc nịch nói: "Song Ngư và Cự Giải hợp với nhau nhất, lát nữa cô phải tìm khách mời nam là Cự Giải."
Bùi Như Niệm bị cô ấy chọc cười: "Làm gì có chuyện trùng hợp vậy chứ? Nhỡ như không có Cự Giải rồi sao?"
"Vậy hãy để cho ekip chương trình tìm lại người khác, chúng ta là nghệ sĩ nữ, phải có giá." Nguyễn Manh vung ngón tay xếp thành hình hoa lan lên vén tóc, ra vẻ nói: "Phải điềm đạm, thanh lịch, cao lãnh."
Bùi Như Niệm nghe cô ấy nói như vậy thì nói toạc ra: "Nguyễn Manh, cô chưa từng nói chuyện yêu đương sao?"
Nguyễn Manh: ...
Solo bẩm sinh* Nguyễn Manh không phục bèn truy hỏi đến cùng lịch sử yêu đương của Bùi Như Niệm, sau khi biết được cô chỉ từng trải qua một lần yêu đương thì lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
* Solo bẩm sinh: độc thân từ trong bụng mẹ.
Nguyễn Manh: "Chỉ vậy? Cũng không khấm khá hơn tôi bao nhiêu."
"Nhưng người yêu cũ của tôi rất đẹp trai."
"Có thể đẹp đến cỡ nào? Đẹp bằng Khanh Khả Ngôn không?"
"..." Bùi Như Niệm nghe được cái tên này bỗng dưng lâm vào trầm lặng mất vài giây.
Mi mắt Bùi Như Niệm khẽ run run, ánh mắt tránh đi rồi làm như không có gì nói: "Ừ, đẹp cỡ như anh ấy."
"Ha ha ha, tôi mới không tin đâu." Nguyễn Manh bĩu môi rồi lại hỏi: "Nếu như người yêu cũ của cô đẹp trai như vậy thì sao lại chia tay?"
Bùi Như Niệm trả lời: "Bởi vì giữa hai chúng tôi không có tình yêu."
"Ồ? Không có tình yêu mà còn kết giao với nhau à?"
"Bởi vì tôi quấn lấy anh ta, giày vò anh ta hẳn ba năm rưỡi nên anh ta mới bất đắc dĩ đồng ý kết giao với tôi. Sau khi qua lại với nhau thì cảm thấy không hợp, tôi liền đơn phương nói chia tay, sau đó thì thẳng tay cho anh ta bốc hơi khỏi cuộc sống. Chặn, xóa bạn bè, đổi luôn số điện thoại."
Nguyễn Manh nghe thế thì tức giận và mắng to: "Bà mẹ, đúng là một tên tra nam!"
Bùi Như Niệm: "Tôi đã làm đúng."
Nguyễn Manh nén lại mấy nghìn chữ còn chưa kịp mắng xong, cô dựng ngón cái lên với Bùi Như Niệm: "Chị gái, cô thắng."
Nguyễn Manh chế giễu: "Chuyện tình yêu ngày xưa của cô đúng là không lãng mạn gì!"
"Trên đời làm gì có nhiều câu chuyện tình yêu lãng mạn đến vậy." Bùi Như Niệm đã nhìn thấu, cô cầm cốc nước và nói với cô ấy: "Những người ca tụng sự lãng mạn thường là những người chưa từng yêu."
Nguyễn Manh quan sát Bùi Như Niệm thầm nghĩ: Bạn trai cũ đó đã tạo thành bóng ma tâm lý lớn thế nào mà khiến cho một mỹ nữ như cô phải tuyệt vọng với tình yêu như vậy?
Hai người bọn họ trò chuyện khí thế ngất trời, gạt Diệp Linh sang một bên.
Đến khi hai người họ quay lại mới phát hiện ra Diệp Linh đã đi khỏi biệt thự từ thuở nào, cô ta đang đứng trong sân cười nói với hai khách mời nam.
Lúc Diệp Linh đối mặt với khách mời nam thì là một gương mặt hoàn toàn khác, rất hăng hái và niềm nở.
Bùi Như Niệm không tiện quấy rầy bọn họ nhưng lại tò mò khách mời nam là ai, cô liền giật dây Nguyễn Manh cùng nhìn lén qua cửa kính.
Bất ngờ nhìn thấy người quen, là một đàn anh cùng công ty.
"Hey, Tiểu Bùi!" Ánh mắt người đàn anh đó sáng rực, anh ta lớn tiếng chào hỏi với cô.
Diệp Linh híp híp mắt, một ánh mắt không rõ là ý gì phi tới.
Bùi Như Niệm bất chấp đẩy cửa ra, lúng túng vẫy tay với người đàn anh kia: "Đàn anh, anh cũng tới đây sao?"
"Đúng vậy, công ty sắp xếp."
"Gì vậy? Hai người quen biết nhau à?" Nguyễn Manh ngửi được mùi bát quái*, bèn hưng phấn truy hỏi cung hoàng đạo và tuổi tác của người đàn anh này.
* bát quái: là những thông tin chính thức hoặc không chính thức, những chuyện phiếm đủ trên trời dưới đất đủ thể loại, thường dùng trong giới giải trí.
Bùi Như Niệm: "Tôi nhớ không lầm là cung Xử Nữ."
Nguyễn Manh: "Xữ Nữ không hợp với bát tự của tôi, tôi không muốn chọn anh ta."
Flag* tung bay.
* Flag: một từ thông dụng trên mạng, ý chỉ sẽ bị vả mặt, tức kết quả sẽ trái ngược với những gì mình đã nói.
Diệp Linh nâng cao âm lượng: "Đạo diễn, còn một khách mời nam nữa sao chưa tới?"
Đạo diễn và phó đạo diễn núp ở một góc gọi điện, biểu cảm vô cùng bối rối, ông ta nhín chút thì giờ để đáp lại một câu: "Chờ một chút, nam khách mời cuối cùng xảy ra chút sự cố."
Diệp Linh giậm chân một cái, õng ẹo nói: "Sự cố gì chứ? Chút quan niệm thời gian cũng không có, còn không biết xấu hổ để cho phụ nữ phải chờ đợi."
Đạo diễn không thèm để ý đến cô ta mà tiếp tục bàn chuyện với phó đạo diễn.
"Tin tức đó tin được không? Cậu ta thật sự muốn đến chương trình của chúng ta?"
"Tất cả đều là thật, người đại diện của cậu ta vừa mới gọi điện thoại tới cho tôi đây."
"Trời ạ..." Đạo diễn cố nuốt nước bọt, hai mắt nhìn đăm đăm, thoạt nhìn như có thể ngất đi bất cứ lúc nào.
"Ha ha ha! Chương trình của chúng ta sắp nổi tiếng rồi! Các người đừng lo lắng, mau làm lại kịch bản, kêu gọi nhà tài trợ! Còn nữa, tìm thêm vài quay phim canh sẵn dưới chân núi, cung kính mời người ta lên đây, nhanh lên!"
Bùi Như Niệm cảm thấy trường quay rối cả lên, lại thấy mấy anh quay phim và nhân viên đoàn đồng thời rời khỏi biệt thự, nội tâm cô có một linh cảm không tốt cho lắm.
Một giây sau đó, cô nghe được tiếng hét của Nguyễn Manh.
"Woa, Khanh Khả Ngôn vừa lên hot search. Một blogger* chuyên đưa tin nói rằng anh ấy đã từ chối bốn bộ phim truyền hình và quay chụp trang bìa chỉ vì một cái show truyền hình. Chậc chậc chậc, đỉnh lưu đúng là rất tự tin. Niệm Niệm cô nói xem, một cái chương trình như vậy có gì để khoe khoang đâu?"
* nguyên tác là “doanh tiêu hào”, chỉ những người/tài khoản chuyên tung tin, rò rỉ hay tiết lộ những tin tức trong showbiz… dùng đó vào việc kinh doanh kiếm tiền.
Bùi Như Niệm: ...
Sau lưng lạnh cóng.