Chương 5 nghi ngờ  5️⃣

Khoang thoát hiểm của Thích Thời Yến rơi xuống tạo ra một tiếng động lớn, khiến các loài động vật trong khu vực này hoảng sợ bỏ chạy.

Chính vì vậy, lúc đầu hắn không nhìn thấy bất kỳ sinh vật lớn nào, chỉ lác đác một vài côn trùng nhỏ.

Hắn bắt được một con bọ rùa xinh đẹp với hoa văn tinh xảo trên lưng, hắn cẩn thận nâng niu trong tay, thậm chí còn dùng tinh thần lực bao bọc để bảo vệ. Hắn thích nó vô cùng.

Hắn thậm chí còn muốn bắt mấy con sâu lông rực rỡ về nuôi, nhưng đáng tiếc, những sinh vật này ít nhiều đều mang độc.

Sau khi xuyên đến thế giới này, dị năng của hắn có phần suy yếu, cần thời gian để khôi phục. Trước đó, cơ thể hắn đã bị nhiễm độc khí và vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ được.

Thích Thời Yến không muốn gi  tăng gánh nặng cho thân thể mình, nên cuối cùng đành từ bỏ ý định nuôi sâu.

Thực ra, so với những loài côn trùng nhỏ bé, hắn thích những sinh vật thông minh hơn, những loài có thể tương tác với hắn.

Mà thứ hắn thích nhất, đương nhiên là con người.

Thuở nhỏ, hắn từng được rất nhiều người bảo vệ, và hắn vô cùng yêu quý họ.

Nhưng rồi, tinh cầu nơi hắn sống dần rơi vào suy tàn, môi trường khắc nghiệt khiến những người ấy lần lượt qua đời.

Trước khi xuyên qua, hắn đã sống cô độc nhiều năm.

Trời mới biết hắn khao khát sự ôm ấp, khao khát được giao lưu với người khác đến nhường nào!

Hắn thậm chí còn mong mỏi có ai đó mãi mãi bên cạnh mình, không rời dù chỉ một khắc.

Hắn đã quá chán ngán cảnh cô đơn rồi!

Trên tinh cầu này dường như không có con người. Vì vậy, hắn quyết định trước tiên sẽ nuôi mấy con thú cưng cho đỡ ghiền. Chờ khi thân thể hồi phục, hắn sẽ tìm cách rời đi, kiếm một bạn đời thích quấn quýt, rồi lại “nuôi” một nhóm người, đó mới chính là cuộc sống trong mơ của hắn!

Khi ấy, hắn có thể làm việc ở cô nhi viện hoặc viện dưỡng lão, những nơi đó một ngày 24 giờ lúc nào cũng đông người, đặc biệt náo nhiệt. 

Bệnh viện cũng là một lựa chọn không tệ. Người ở đó ũng  nhiều, mà hắn lại có thể giúp chữa bệnh.

Cụ thể ra sao, còn phải xem bạn đời tương lai của hắn làm nghề gì.

Đang mải suy nghĩ, hắn bỗng nhìn thấy một con hổ.

Đôi mắt sắc bén ánh lên vẻ hung dữ, dáng vẻ rình mồi đầy nguy hiểm.

Bộ lông tuyệt đẹp kia, thân thể tràn ngập sức mạnh kia, hàm răng sắc bén kia…

Đây chính là tình hổ trong mộng của hắn!

Bọ rùa thì có là gì? Hổ mới là tuyệt nhất!

Thú cưng đầu tiên của hắn, cuối cùng cũng đã xuất hiện!

Lúc này, trong mắt Thích Thời Yến chỉ còn lại con hổ trước mặt. Hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác.

Khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp đồng loạt hét lên:

“Đây là lão hổ!”

“Loài vật này rõ ràng là động vật ăn thịt! Nó nhất định sẽ tấn công Thích Thời Yến!”

“Ha ha ha, chờ xem hắn xui xẻo thế nào!”

“Hắn vốn nổi tiếng là phế vật. Dù đây chỉ là một con hổ bình thường, nhưng chắc chắn hắn không đánh lại nó!”

“Không biết hắn có bị con hổ xé xác không nhỉ?”

“ Chờ xem cảnh Thích Thời Yến bị ăn!”

Trong số đó, không ít kẻ tràn đầy ác ý. Nhưng cũng có những người thật sự lo lắng khi nhìn thấy cảnh này, sợ rằng Thích Thời Yến sẽ gặp chuyện chẳng lành.

“Nguy hiểm quá!”

“Không phải nói tinh cầu an dưỡng này không có nguy hiểm sao?”

“Con hổ này tuy chỉ là động vật bình thường, đối với đại đa số người thì không tính là nguy hiểm, nhưng Thích Thời Yến lại có chút yếu ớt!”

“Đài phát sóng trực tiếp đâu rồi? Thích Thời Yến đang gặp nguy hiểm! Các người mau cứu hắn đi!”

Phần lớn người xem dù không có thiện cảm với Thích Thời Yến, nhưng cũng không muốn chứng kiến hắn chết thảm ngay trước mắt.

Vì vậy, vô số bình luận tràn ngập nền tảng phát sóng trực tiếp, yêu cầu phía nhà đài nhanh chóng can thiệp.

Ban quản lý nền tảng cũng bắt đầu cảm thấy bất an khi chứng kiến cảnh tượng này.

Bọn họ vốn cho rằng sau khi rơi xuống Hoang tinh, Thích Thời Yến sẽ trốn trong khoang thoát hiểm và không dám rời đi.

Dù sao khoang thoát hiểm cũng cực kỳ kiên cố. Những sinh vật bình thường trên tinh cầu này hoàn toàn không thể gây tổn hại cho nó.

Nhưng ai mà ngờ được—

Không những Thích Thời Yến dám bước ra ngoài, mà hắn còn đụng trúng kẻ săn mồi mạnh nhất trên tinh cầu này!

Nếu người đang đứng trước con hổ là một chiến sĩ có tinh thần lực cùng cấp bậc với Thích Thời Yến nhưng đã trải qua huấn luyện chuyên sâu, thì dù chỉ dùng tay không, chiến sĩ này cũng có thể dễ dàng giết chết con hổ này.

Nhưng ai cũng biết, Thích Thời Yến chỉ nhờ vào dược tề mới miễn cưỡng nâng tinh thần lực lên cấp C. Hắn chưa từng trải qua huấn luyện, sức chiến đấu gần như bằng không, hoàn toàn là một kẻ vô dụng!

Nếu hắn xảy ra chuyện ngay trong buổi phát sóng trực tiếp, nền tảng chắc chắn sẽ phải chịu trách nhiệm.

Ban quản lý lập tức cảm thấy hối hận. Đáng lẽ bọn họ không nên hợp tác với Hoàng Thái Tử.

Giữa lúc tất cả mọi người đang căng thẳng lo lắng, đột nhiên có người lên tiếng:

“Khoan đã… Sao tôi có cảm giác ánh mắt Thích Thời Yến có chút hưng phấn?”

Hưng phấn? Không chỉ là một chút đâu!

Lúc này, cả Thích Thời Yến và con hổ đều đã phát hiện ra đối phương, đứng đối diện nhau.

Ánh mắt con hổ tràn đầy cảnh giác.

Còn ánh mắt Thích Thời Yến lại rực cháy cuồng nhiệt!

“Đây có lẽ là Nhân Cách thứ hai của Thích Thời Yến! Nhân cách này có chút ngốc, chẳng lẽ hắn không biết hổ nguy hiểm đến mức nào sao?”

“Chắc chắn rồi! Tôi nghi hắn không có ký ức của nhân cách chủ, nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ. Đến cả con sâu cũng có thể chơi đùa suốt nửa ngày cơ mà!”

“Nhưng tại sao hắn lại nhìn con hổ đó như vậy?”

“Màn hình của tôi toả định khuôn mặt hắn, bị hắn nhìn bằng ánh mắt đó mà nổi cả da gà!”

“Nổi da gà? Tôi lại không thấy thế. Ngược lại, sao tôi cảm giác ánh mắt hắn giống như đang… yêu tôi vậy?”

Ngay khi mọi người còn đang thắc mắc rốt cuộc ánh mắt Thích Thời Yến có vấn đề gì, thì bỗng nhiên con hổ quay người bỏ chạy!

Thứ nhất, nó cảm nhận được luồng nguy hiểm tỏa ra từ Thích Thời Yến.

Thứ hai… Loài thú hai chân này vốn không dễ chọc vào.

Trong thực đơn của loài hổ chưa bao giờ có sinh vật hai chân này. Tốt nhất vẫn là rời đi thì hơn!

Nhìn thấy con hổ rời đi, những người mong chờ Thích Thời Yến gặp xui xẻo không khỏi thất vọng, trong khi những khán giả trung lập lại thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng họ vừa mới thở ra một hơi, thì thấy Thích Thời Yến như mũi tên rời cung, lao thẳng về phía con hổ!

“Này mèo lớn, đợi ta với!”

Hắn phấn khích đuổi theo con hổ, giọng nói tràn đầy hưng phấn.

Trước đây, không ai trò chuyện cùng hắn. Ở hậu kỳ mạt thế, xung quanh hắn không có một người, hắn đã quen với việc im lặng không nói lời nào.

Nhưng bây giờ, hắn mở miệng.

Và một khi đã mở miệng hắn không thể ngừng lại!

Có trời mới biết hắn đã bao lâu không được nói chuyện. Hắn rất thích nói chuyện!

“Lão hổ lão hổ, đừng chạy! Mau mau nhào vào lòng ta!”

“Đại lão hổ, mặc áo hoa, hôm nay ngoan ngoãn vào lòng ta đi!”

“Ta có một con hổ lớn, ta trước nay chưa từng cưỡi nó bao giờ…”

Vừa hát những bài đồng dao được cải biên theo cách kỳ quặc, Thích Thời Yến vừa tăng tốc đuổi theo con hổ.

Kiếp trước, hắn chưa từng thực chiến. Nhưng vì quá nhàm chán, hắn chỉ có thể chơi đùa với tinh thần lực của chính mình.

Vậy nên về khả năng điều khiển tinh thần lực, không ai có thể sánh bằng hắn!

Giờ đây, hắn tận dụng tinh thần lực để tăng cường tốc độ.

Cây cối trước mặt như tự động né sang hai bên, mặt đất dưới chân trở nên bằng phẳng, bước chạy của hắn nhẹ nhàng uyển chuyển như lướt trên đất bằng.

Hắn đang ở trong rừng rậm, nhưng tốc độ lại nhanh như đang chạy trên đường lớn!

Thực ra, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp dùng tinh thần lực khống chế con hổ. Nhưng lúc này, Thích Thời Yến chỉ muốn tận hưởng cảm giác chạy một lúc, vậy nên hắn không làm vậy, chỉ vừa đuổi theo vừa tiếp tục hát:

“Tiểu sao tiểu nhi lãng, đuổi theo lão hổ đi học đường…”

Những người đang xem phát sóng trực tiếp sững sờ.

“Cái quỷ gì đang diễn ra vậy?”

“Thích Thời Yến điên rồi đúng không?”

“Hắn đang hát cái gì thế? Sao nghe kỳ lạ mà lại có chút dễ nghe?”

“Điểm chú ý của các người có hơi sai sai rồi đó! Trọng điểm là… hắn đang đuổi theo con hổ kìa!”

“Hắn không sợ con hổ quay lại cắn hắn sao?”

“Thể năng của hắn kém như vậy, thành tích kiểm tra thể chất lúc trước còn đứng bét. Không ngờ hắn lại có thể chạy nhanh đến thế!”

Thích Thời Yến cảm thấy, thân thể hiện tại của mình thật sự có chút không ổn.

Để trở thành hình mẫu mà Minh Kình Vũ thích, nguyên chủ đã nhịn đói suốt cả ngày, khiến thân thể này suy nhược đến mức không còn chút sức lực.

Nhưng dù yếu kém đến đâu, thân thể này vẫn tốt hơn rất nhiều so với thân thể kiếp trước của hắn.

Ít nhất, nguyên chủ không có chết đói. Còn hắn, kiếp trước không có cơm ăn, cuối cùng bị đói đến chết.

Chạy được một đoạn, cảm thấy sức lực sắp cạn kiệt, Thích Thời Yến liền lên tiếng:

“Mèo lớn, chúng ta không chơi nữa. Nào, ngoan một chút, để ta ôm ngươi nào!”

Vừa dứt lời, tinh thần lực của hắn lập tức phóng ra.

Do bị hạn chế bởi thể trạng yếu ớt, hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng chưa đến một phần mười tinh thần lực của mình.

Nhưng chừng đó đã đủ để đối phó với một con hổ bình thường, không có tinh thần lực.

Con hổ bị áp chế lập tức nằm sấp xuống đất, không thể nhúc nhích.

Nó tức giận trừng mắt nhìn Thích Thời Yến, nhe nanh gầm gừ, nhưng ngoài trừng mắt ra thì chẳng thể làm gì khác!

“Mèo lớn ơi, ta tới đây!”

Thích Thời Yến vui sướng lao đến, ôm chặt lấy con hổ.

Hổ là mãnh thú, bộ lông của nó không mềm mại mà thô cứng, sờ vào thậm chí có chút gai tay.

Nhưng nó nóng hầm hập!

Đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, hắn được tiếp xúc với một sinh vật ấm áp như vậy.

“Mèo lớn à, ngươi thật đáng yêu! Ta thật sự rất thích ngươi!”

Hắn vừa nói vừa dụi đầu vào bộ lông rậm rạp của con hổ, ôm chặt không rời, vô cùng thích thú.

Con bọ rùa mà hắn từng cẩn thận che chở trước đó đã sớm bị ném ra sau đầu.

So với lão hổ, bọ rùa tính là gì?

Giờ khắc này, trong lòng, trong mắt hắn, chỉ có con hổ trước mặt.

Bị tinh thần lực mạnh mẽ áp chế, con hổ run lên từng hồi.

Thú hai chân này… thật là đáng sợ!

Những người đang theo dõi phòng phát sóng trực tiếp đều ngây ngẩn, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt.

“Tôi có nhìn lầm không? Con hổ này… thật sự bị Thích Thời Yến bắt được?”

“Mấu chốt không phải là bắt hay không bắt! Mấu chốt là con hổ này lại mặc cho hắn ôm mà không phản kháng!”

“Lúc đầu, khi bị đuổi theo, phản ứng của nó vẫn rất bình thường. Nhưng ngay sau đó, nó lại bất động hoàn toàn. Nhìn tình huống này, có lẽ nó đã bị tinh thần lực áp chế! Nhưng muốn làm được đến mức này, ít nhất phải có tinh thần lực cấp B!”

“Con hổ bị Thích Thời Yến cọ rất lâu, không có nhúc nhích. Nghĩa là Thích Thời Yến vẫn luôn áp chế nó… vậy tinh thần lực của Thích Thời Yến không thể nào chỉ ở cấp C?!”

……

Người có tinh thần lực cấp C có thể ngoại phóng tinh thần lực, tạm thời áp chế con hổ. Nhưng không thể duy trì quá lâu, càng không thể vừa áp chế, vừa nhàn nhã ôm hổ cọ cọ như không có gì xảy ra.

Cả Đế quốc có đến 50% dân số sở hữu tinh thần lực cấp C, bọn họ hiểu rất rõ giới hạn của cấp bậc này.

“Tôi là cấp C, nhưng không thể duy trì khống chế lâu như vậy.”

“Tôi cũng là cấp C, từng là quân nhân, nhưng muốn làm được như hắn? Không thể nào.”

“Không phải nói tinh thần lực của Thích Thời Yến còn chưa đến cấp C, chỉ có D+ thôi sao? Chỉ vì để đẹp mặt mới khai man thành cấp C à? Nhưng đây mà là cấp C sao?!”

“Dù cho hắn có hai nhân cách thì tinh thần lực cũng không thể nào tăng lên chỉ vì thay đổi nhân cách được!”

“Tinh thần lực của hắn ít nhất là cấp B! Nhưng tại sao trên mạng vẫn luôn nói hắn là phế vật?”

……

Sự khác biệt giữa cấp C và cấp B là rất lớn.

Cấp C chỉ là người bình thường, khi nhập ngũ chỉ có thể làm lính hoặc sĩ quan cấp thấp. Cấp B thì khác, họ được bồi dưỡng đặc biệt, có tư cách trở thành chiến sĩ cơ giáp hoặc thậm chí là tướng lĩnh cấp trung.

Trong lúc khán giả vẫn còn hoang mang, đột nhiên, phòng phát sóng trực tiếp sáng lên một vòng sáng chói mắt. Đây là có người đã bỏ một số tiền lớn để phát đi một bình luận nổi bật, khiến tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy mà không bị làn đạn che khuất.

Bình luận này rất dài:

“Tôi vẫn luôn quan sát Thích Thời Yến. Khi hắn đuổi theo con hổ, cây cối và cỏ dại trước mặt hắn đều tự động tách ra, còn nơi hắn đặt chân thì trở nên bằng phẳng. Điều này chứng tỏ, trong lúc chạy, hắn đã sử dụng tinh thần lực để dò xét địa hình trước! Chỉ có tinh thần lực ít nhất cấp B mới có thể làm được điều này! Trình độ thao tác tinh thần lực của hắn đã đạt đến top đầu! Rốt cuộc là ai nói hắn là phế vật? Những lời gièm pha về Thích Thời Yến trên tinh võng… rốt cuộc là thật hay giả?!”

Bình luận này rõ ràng là được chuyển đổi từ giọng nói sang văn bản.

Mỗi dấu chấm than đều đầy phấn khích, thể hiện sự kích động mãnh liệt của người bình luận.

Người đó thực sự rất kích động.

Bởi vì…

Người này đến từ hành tinh mà năm đó, Thích Vân Thành đã cứu thoát.

Năm ấy, tinh cầu của hắn rơi vào khủng hoảng.

Nhưng bản thân hắn thì không gặp nguy hiểm, bởi vì hắn sở hữu thiên phú xuất sắc, vừa gia nhập Viện Nghiên Cứu Hoàng Gia tại Thủ Đô Tinh, chịu trách nhiệm nghiên cứu công nghiệp quân sự.

Hắn an toàn. Nhưng cha mẹ, anh chị em, tất cả người thân, kể cả người hắn thích, đều đang mắc kẹt tại quê nhà!

Gia đình hắn không có tiền.

Họ không đủ khả năng mua vé phi thuyền sơ tán đã bị đẩy giá lên gấp trăm lần. Hắn chỉ là một tân binh vừa bước vào Viện Nghiên Cứu, không có đủ bản lĩnh để thu xếp cho người nhà rời đi trước.

Hắn chỉ có thể bất lực ngồi trong Thủ Đô Tinh, xem phát sóng trực tiếp cảnh quê hương mình bị sa trùng bao vây, hắn gần như ngất đi vì tuyệt vọng.

Chính lúc đó, Thích Vân Thành Thích tướng quân đã dẫn quân đến cứu cả nhà bọn họ.

Hắn mãi mãi biết ơn vị tướng quân này.

Hai mươi năm qua, hắn vẫn luôn dõi theo Thích Thời Yến.

Tận mắt chứng kiến cậu bé đáng yêu năm nào, dần dần trở thành cái gai trong mắt mọi người, trở thành một kẻ bị bôi nhọ toàn mạng, ai cũng muốn chà đạp.

Nhưng hắn không giống những kẻ trẻ tuổi mù quáng chỉ trích.

Hắn không hề ghét Thích Thời Yến.

Ngược lại, hắn phẫn nộ với Thích gia.

Bởi vì hắn hiểu Thích Thời Yến có vấn đề, nhưng ai đã khiến hắn trở thành như vậy?!

Là Thích gia!

Chắc chắn chính Thích gia đã không giáo dục Thích Thời Yến một cách đàng hoàng, mới khiến hắn đi lệch hướng như thế này!

……

Khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, hắn không ngừng báo cáo nền tảng phát sóng trực tiếp. Đồng thời, hắn cũng liên tục gửi làn đạn ủng hộ Thích Thời Yến.

Nhưng Đế quốc có quá nhiều người.

Làn đạn của hắn bị nhấn chìm trong vô số bình luận công kích Thích Thời Yến, chẳng ai chú ý đến.

Hắn lên tiếng bảo vệ Thích Thời Yến, nhưng khi đó, hành động ấy lại có vẻ vô dụng và yếu ớt.

Thế nhưng…

Giờ đây, Thích Thời Yến ở trong phát sóng trực tiếp thể hiện một bộ mặt hoàn toàn khác.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, khiến hắn lập tức nạp phí, chi tiền để gửi một bình luận nổi bật.

Ngay khi làn đạn của hắn bắt đầu mờ đi, một làn đạn khác lại sáng lên: “Tôi là quân nhân, chuyên dùng tinh thần lực tác chiến. Theo phân tích của tôi, tinh thần lực của Thích Thời Yến ít nhất phải đạt cấp B+. Nhưng theo hồ sơ cá nhân, cấp bậc tinh thần lực của hắn luôn chỉ là C-. Thành tích của hắn ở trường quân đội Trung Ương thậm chí còn đội sổ. Rõ ràng hắn đang che giấu thực lực! Nhưng vì sao? Hắn đang gặp nguy hiểm sao? Thượng tầng Thủ Đô Tinh, Thích gia, trường quân đội Trung Ương, rốt cuộc các người đang che giấu điều gì?!”

Hai làn đạn liên tiếp đặt ra những nghi vấn chấn động.

……

Trên mạng, dư luận thường dễ bị dẫn dắt.

Trước đây, mọi tin tức về Thích Thời Yến đều là tiêu cực, khiến số đông tự nhiên mặc định rằng hắn là một kẻ vô dụng.

Nhưng…

Từ lúc phát sóng trực tiếp bắt đầu, hình tượng của Thích Thời Yến lại hoàn toàn khác với những gì họ từng biết.

Bây giờ, lại có thêm hai làn đạn đầy nghi vấn xuất hiện trước mắt họ.

Một số người xem trực tiếp bắt đầu dao động.

Thích Thời Yến… thật sự là một kẻ vô dụng, cả ngày chỉ biết gây rối trên mạng sao?

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play