Năm ngoái, Thẩm Thiên Trản đứng tại nơi này, nảy sinh suy nghĩ về hôn nhân của chính bản thân.
Cô từng nghĩ, sau khi cô 35 tuổi, bạn bè, đồng nghiệp, nhóm bạn trong nghề sẽ lần lượt kết hôn, lập gia đình. Cô sẽ phải chịu sự cô đơn trong môi trường ấy, điều đó không thể tránh khỏi.
Sự cô đơn của người trưởng thành nhiều lúc không xuất phát từ việc thiếu đi mối quan hệ thân thiết, che chở, bảo bọc của nửa kia, mà là nhiều lần đi siêu thị một mình, không có người xách đồ giúp bạn; muốn đi nhà hàng mới khai trương hay nhà hàng mình yêu thích, không có người đặt chỗ chọn thực đơn cho bạn; khi bận rộn đi công tác, không có người đưa bạn ra sân bay, chờ bạn quay về.
Không có ai cùng bạn chia sẻ niềm vui khi bạn thắng lợi trở về, cũng không ai cùng bạn gánh vác cuộc sống bận rộn, thủy chung chờ đợi.
Trong sự cô đơn, cô dần dần hối hận, hối hận vì bản thân lựa chọn độc thân suốt quãng đời còn lại.
Thẩm Thiên Trản từng nghĩ, sau 35 tuổi cô có thể khó đối mặt với định kiến xã hội đối với phụ nữ độc thân, cũng khó đối mặt với áp lực từ cha mẹ, thậm chí chính cô cũng không thể kiên quyết với quan điểm ban đầu, chỉ vội vàng thỏa hiệp.
Cô có thể nghĩ đến tình huống xấu nhất, chính là hoa nở quá mùa, trái tim cô từ trong ra ngoài, sau khi bắt đầu khô héo, cô vẫn không thể đợi được người mà bản thân muốn sống chung hết quãng đời còn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT