Mượn xong đồng hồ cổ, mọi người trở về phòng khách của gian nhà chính.
Mục đích chính chuyến đi lần này của Thẩm Thiên Trản thuận lợi đạt được như vậy, trong lòng vô cùng cảm tạ. Lúc nói chuyện phiếm với Quý Khánh Chấn cũng bỏ đi sự tâng bốc có chủ ý mà cô luôn có khi đối đãi với các đại lão, lại thêm vài phần khiêm tốn chân thành.
Trong lòng cô hiểu rõ, sự hỗ trợ hào hiệp của Quý lão tiên sinh hoàn toàn là vì thể diện của Quý Thanh Hòa, nếu không một chế tác nhỏ bé như cô, làm sao có được sự nể nang lớn như vậy, có thể khiến ông Quý tình nguyện cho mượn bốn đồng hồ cổ vô giá được.
Quý Lân không hiểu chuyện của người lớn, chỉ dựa vào cảm nhận trực quan đánh giá mình có thể giương oai hay không.
Thấy cụ ông nói chuyện vui vẻ với thím nhỏ tương lai của cậu, cậu kéo kéo ống quần của Quý Thanh Hòa, ghé sát tai anh thì thầm van nài anh cùng mình đi lấy lego mà Thẩm Thiên Trản tặng cậu tối qua.
Quý Lân còn nhỏ, dáng vẻ lại như ngọc như ngà, trắng trẻo dễ thương. Giọng điệu trẻ con khi van nài người khác, thật sự không ai có thể từ chối được.
Quý Thanh Hòa mang theo áo hoodie của cậu và nhấc bổng cậu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play