Đã nhiều năm rồi Thẩm Thiên Trản không đi Tử Cấm Thành đạp tuyết nữa.
Mặc dù mùa đông ở Vô Tích cũng có tuyết rơi, nhưng những ngày tuyết rơi từ Bắc đến Nam, cảnh vật lại khác biệt.
Hai năm trước lúc cô mới đến Bắc Kinh, gặp trúng ngày tuyết rơi, cô sẽ đi tới Tử Cấm Thành một chút, giống như sở thích của cố nhân ngày xưa hăng hái đi đạp tuyết. Sau này vì công việc bấp bênh, cô vì trả nợ, một năm 365 ngày đều dồn hết sức lực ở công việc.
Sự biến đổi của bốn mùa trong mắt cô giờ đây cũng chỉ là ngày nào lạnh hơn, ngày nào nóng hơn mà thôi.
Dần dần, đi cùng đoàn làm phim, công tác khắp nơi, thời gian cô ở Bắc Kinh càng ngày càng ít. Khó có được kì nghỉ nào kéo dài hai ngày, mà nếu có cũng chỉ nằm ngủ uể oải trong nhà, không thèm nghĩ tới chuyện bước một bước ra khỏi cửa.
Cái cảm giác lúc tuổi trẻ khi đi chơi đạp tuyết ở Tử Cấm Thành, sự hứng thú mỗi lần chơi đùa với tuyết, sớm đã bị cuộc sống mưu sinh xóa mờ đi.
Thẩm Thiên Trản trong tấm hình kia, tóc dài đến xương quai xanh, bị gió thổi bay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT