Sau khi ăn trưa, Thẩm Thiên Trản cùng Tô Tạm đi đến phòng của Tiêu Thịnh, bàn bạc về kế hoạch cho bước tiếp theo.
Phòng của Tiêu Thịnh và Thẩm Thiên Trản cùng ở một tầng, nhưng một người ở phía Nam một người ở phía Bắc, hai phòng ở đầu và cuối của tầng.
Điều hòa của khách sạn mới dừng lại, hành lang và lối đi nhỏ đều lạnh như hầm băng, từ tường đến sàn nhà đều lạnh tới mức làm người ta thấu cả xương.
Tô Tạm từ nhỏ đã lớn lên ở phương Bắc, cực kì không thích nghi được với điều kiện nhiệt độ dưới 0 độ C mà lại không có lò sưởi, đi một bước lại run rẩy, khi tới cửa phòng Tiêu Thịnh, khuôn mặt nhỏ đã trắng xanh, môi đã chuyển sang màu tím nhạt.
Thẩm Thiên Trản lấy khăn quàng cổ đưa cho cậu ta: “Choàng vào.” Cô chỉ vào môi anh: “Lạnh tới tím tái rồi.”
Tô Tạm lắc đầu.
Hai tay cậu ta ôm chặt người mình, ngay cả như vậy, chỉ có mấy chỗ vải chồng lên nhau thì mới có chút ấm. Hai tay anh không chịu lộ ra ngoài, đánh cằm về phía trước: “Đến rồi, vào phòng Tiêu Thịnh làm chén rượu là tốt rồi. Chị Trản chị là con gái mà, thân thể yếu ớt, đừng tốt bụng quá làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play