Tuy khoảng cách từ Từ gia đến Bắc Hà rất xa nhưng Ngưng Hương và Quản Bình đi tới bờ sông rất nhanh.
Bên phía Hà Nam có sườn núi to cao thích hợp cho việc ẩn nấp, trước tiên Ngưng Hương đi sang hướng đó, vừa tới nơi liền thấy phu xe đang chỉ về hướng phía sau hắn, sau đó hắn lại đi ra xa chỗ xe ngựa.
Ngưng Hương không chút do dự đi lên phía trước, đã thấp thỏm lâu như vậy, bây giờ chần chừ hay không còn ý nghĩa gì.
Bóng lưng tiểu cô nương quyết tuyệt, Quản Bình đi sau Ngưng Hương khoảng bảy tám bước tay nắm chặt thành quyền, quyết tâm bước lên một bước, thấp giọng nói: Ngưng Hương, ngươi đừng làm chuyện ngớ ngẩn, chỉ cần còn sống thì mọi chuyện vẫn tốt đẹp.
Ngưng Hương khẽ ừ một tiếng, không hề dừng bước.
Vừa đi đến chỗ khe núi nhỏ, nàng liền thấy Bùi Cảnh Hàn đang chắp tay đứng trên tảng đá, ngước đầu nhìn hướng vách núi.
Ngưng Hương dõi theo ánh mắt hắn nhìn lên trên, vừa nhìn, nàng liền thấy một khóm hoa nhỏ màu hồng phấn mọc lẻ loi trên núi, phía bờ sông có gió, hoa trên núi mảnh mai nhẹ nhàng chập chờn, cánh hoa màu hồng nhạt như mây tung bay, hết sức xinh đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play