Trong lời nói của Dục vương gia, Tề Ninh cũng không có lộ ra quá mức ngoài ý muốn.
Lư Tiêu thân là Binh bộ Thượng thư, tự mình đến gặp Bắc Đường Dục, với sự khôn khéo của Bắc Đường Dục, đương nhiên là đoán được manh mối trong đó, đoán chắc là chiến sự tiền tuyến xảy ra vấn đề, nếu như Sở quân liên tiếp thắng lợi, Sở quốc tự nhiên sẽ không nhớ thương Hoàn Vũ Đồ, cũng không thể nào do Binh bộ Thượng thư tự mình tới du thuyết.
"Vương gia liệu sự như thần." Tề Ninh mỉm cười nói: "Chung Ly Ngạo bố trí mai phục, khiến cho quân ta tử thương hơn hai ngàn người, tổn thất không nhỏ."
Bắc Đường Dục nói: "Các ngươi đánh vào trong Hán Quốc, Chung Ly Ngạo nắm rõ địa hình Hán Cảnh, nếu các ngươi có thể thuận lợi tiến vào Lạc Dương, đó mới là cổ quái."
"Có điều Vương gia chắc hẳn cũng rõ ràng, hiện giờ Chung Ly Ngạo, cũng coi như là nỏ mạnh hết đà." Tề Ninh nói: "Quân Sở ta đã xâm nhập nội địa Hán cảnh, mới có thể gặp phải ngăn trở này, bất quá điều này cũng cho thấy quân Sở ta cách Lạc Dương càng ngày càng gần."
Hắn vừa dứt lời, Bắc Đường Dục lại nghiêng người về phía trước, Tề Ninh nhìn thấy chiếc phao đang rung lắc, Bắc Đường Dục rất có kỹ xảo kéo cần câu, một con cá chép đang giãy dụa trên lưỡi câu, Bắc Đường Dục thu lại lưỡi câu, cười ha hả, lấy cá chép từ trên lưỡi câu xuống, bỏ vào thùng nước bên cạnh, sửa sang lại mồi câu, lúc này mới thả câu xuống nước, vẫn không nhìn Tề Ninh, chỉ nói: "Cho dù Đại Hán xảy ra tranh giành ngôi vị Hoàng đế, nhưng nếu như dẹp loạn, quân thần đồng tâm, nước Sở các ngươi lần này lên phía bắc cũng chưa chắc chiếm được tiện nghi quá lớn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT