Cố Thanh nhíu mày nói: "Ngươi lại hồ ngôn loạn ngữ, lời đồn đãi phố phường ngươi liền cho là thật? Đây rõ ràng là có người cố ý vu oan ngươi."
"Lời đồn từ đâu đến, ta rất rõ ràng." Tề Ninh nghiêm nghị nói: "Trước khi Tiêu Thiệu Tông chết, nói cho ta biết ta không phải huyết mạch Tề gia, hơn nữa hắn còn có nhân chứng."
Cố Thanh giật mình, tức giận nói: "Lời của phản tặc, ngươi thật sự tin tưởng? Nhân chứng mà hắn nói là ai, để hắn đứng ra lý luận."
"Lời đồn đại hôm nay là Tiêu Thiệu Tông sắp xếp người thả ra." Tề Ninh cười lạnh nói: "Mục đích của hắn, ta cũng rất rõ ràng. Ta phá hỏng chuyện tốt của hắn, khiến hắn thất bại trong gang tấc, cho nên sau khi hắn chết vẫn không để cho người ta an bình. Hắn đơn giản muốn lấy chuyện này làm dao động uy vọng của ta ở Sở Quốc, quan trọng hơn là, hắn muốn dùng thủ đoạn như vậy, khiến cho Hoàng Thượng nghi ngờ ta."
"Lòng nghi ngờ của Hoàng thượng?"
"Ta bỗng nhiên hiểu được ý của Hoàng thượng." Tề Ninh đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống: "Ta vào cung tạ ơn Hoàng thượng, mặc dù Hoàng thượng thành thật với ta, nhưng ta có thể cảm giác được Hoàng thượng hình như..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play