Ban đầu Tông Chính Tiêu không cảm thấy Nhung Âm khóc là do thèm ăn, chỉ đơn thuần cho rằng vì chân cậu chuột rút đau quá nên mới khóc. Y một bên hống người một bên xoa chân giúp cậu, qua hồi lâu khi chân không còn chuột rút nữa, Nhung Âm đã khóc đến đôi mắt sưng vù cả lên.
Tông Chính Tiêu đau lòng muốn mệnh, hận không thể chuyển cơn đau của cậu qua cho mình. Y biết chỉ an ủi bằng lời thì không nên chuyện nhưng vẫn nhịn không được ôm cậu dỗ dành: "Đều là ta sai, trách ta làm A Âm hoài bảo bảo. A Âm đánh ta mắng ta đi, ta tuyệt không phản kháng."
Nhung Âm khóc co giựt cả người, hung ba ba nói: "Ai, ai muốn đánh ngươi mắng ngươi chứ?! Ta muốn ăn kem, muốn ăn bánh kem! Ô ô ô, ta đói quá..."
Cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân cậu khóc, Tông Chính Tiêu dở khóc dở cười. Y nhớ lại lượng cơm mấy ngày nay của cậu, hỏi: "Vậy ngày mai chúng ta cùng ăn kem với bánh kem được không? A Âm muốn vị gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT