Phát hiện các thế gia vẫn mãi không có động tác, Tông Chính Tiêu liền hiểu kế hoạch của mình đã thành công. Hơn nữa tiền lời bán băng không ngừng cuồn cuộn chui vào tư khố y, người có tiền thì sẽ có tự tin, dù muốn làm y không vui cũng rất khó.
Nhung Âm cũng nhận ra tâm trạng của Tông Chính Tiêu rất vui sướng, cho nên mấy ngày nay, hành vi của cậu lớn mật hơn rất nhiều. Giống như ngẫu nhiên sẽ ăn trộm đá bào của y, lúc y tắm thì đánh lén, lúc chơi trò chơi thì cố ý chơi xấu...
Tông Chính Tiêu bao dung cậu y như đại dương rộng lớn, Nhung Âm cảm thấy dù hiện giờ mình có thật sự leo lên nóc nhà lật mái ngói ra, y cũng sẽ không nổi giận.
Hôm nay trời mưa, Tông Chính Tiêu sai người lấy đàn cổ ra, tự mình đàn tấu cho Nhung Âm nghe.
Ngoài phòng là tiếng mưa rơi, trong phòng là tiếng đàn du dương, thân là người không có tế bào âm nhạc như Nhung Âm cũng cảm thấy Tông Chính Tiêu đàn rất khá, bất tri bất giác ôm bồn băng nghe mê mẩn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT