Thật ra, Chung Tức rất muốn lớn tiếng ngăn cản Hoắc Tư Thừa tự ý hành động, nhưng nghĩ lại, căn nhà gỗ nhỏ quả thực cần phải được cố định bằng cách đóng thêm đinh vào, nếu không có thể sẽ không trụ nổi trước cơn mưa bão đêm nay mất.
Cân nhắc một hồi, anh quyết định làm bộ như không thấy. Anh tắt đèn pin, men theo con đường đá để xuống núi.
Mưa càng lúc càng lớn, đường xuống núi khó đi hơn anh tưởng. Nhưng không lâu sau, anh cảm nhận được một luồng ánh sáng mạnh chiếu vào con đường phía trước. Mỗi lần anh bước xuống một bậc, ánh sáng đó cũng di chuyển theo.
Hoắc Tư Thừa đã phát hiện ra anh rồi.
Bị phát hiện cũng không lạ, trước đây Hoắc Tư Thừa từng là xạ thủ bắn tỉa, khả năng quan sát và nhạy bén của người này vốn đã hơn người thường. Chung Tức không cảm thấy lạ, bật đèn pin của mình lên, rồi tự chiếu sáng đường đi. Men theo con đường đá ngoằn ngoèo, anh nhanh chóng quay về nhà từ lưng chừng núi.
Về đến nhà, Hoắc Tiểu Bão và Đốm đều chạy ra đón.
"Mẹ ơi! Mẹ đã đi đâu vậy?" Hoắc Tiểu Bão sốt sắng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT