Khi Thịnh Huyên nhận được cuộc gọi từ trợ lý Văn rồi chạy đến được bệnh viện, Chu Phỉ đang nắm lấy cổ áo của Hoắc Tư Thừa, gằn từng tiếng chất vấn. Tiếng của Chu Phỉ vang vọng khắp hành lang vắng vẻ của bệnh viện.
"Đây là cách anh hứa sẽ bảo vệ Tiểu Tức sao? Anh bảo vệ nó như thế này ư? Lúc nó gặp anh còn chưa đến hai mươi tuổi, khi đó nó thế nào? Giờ thì thế nào hả?"
Chung Nghị Đức đứng một bên nhưng không can ngăn.
Chu Phỉ giận đến mức không thể kiềm chế: "Anh thì hay rồi, quên sạch mọi thứ, sống thoải mái quá nhỉ?"
Hoắc Tư Thừa chỉ nói: "Mẹ, con xin lỗi."
"Đừng gọi tôi là mẹ! Trong thâm tâm tôi chưa từng chấp nhận anh," Chu Phỉ trừng mắt nhìn Hoắc Tư Thừa, giận dữ mắng, "Chưa bao giờ!"
Lời nói này như tiếng búa giáng mạnh vào màng nhĩ của Hoắc Tư Thừa, khiến hắn hoàn toàn suy sụp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT