11 giờ đêm, Chung Tức bắt đầu dọn dẹp ngăn tủ quần áo cuối cùng, nơi cất giữ những cái áo khoác xuân thu của anh.
Anh không có nhiều áo sơ mi, tất cả đều cùng tông màu, nhìn giống như kệ hàng trong shop quần áo vậy, màu sắc đồng đều, trước đây bạn bè thường trêu anh là đại diện cho màu gỗ tự nhiên. Hoắc Tư Thừa cũng từng chọc ghẹo như vậy, nhưng Chung Tức chỉ cần liếc nhìn hắn một cái, hắn ta lập tức đổi giọng khen ngợi.
Đồ đạc của Chung Tức thực ra không nhiều, còn có vài món lặt vặt là của Hoắc Tiểu Bão, chuyển đi không tốn sức, nhưng Hoắc Tư Thừa vẫn cảm thấy căn phòng này đột nhiên trống đi một nửa.
Chung Tức đã mang đi khung ảnh gia đình đặt ở đầu giường bên anh.
Mấy ngày trước Hoắc Tư Thừa đã thoáng thấy bức ảnh gia đình đó, chụp khi Hoắc Tiểu Bão tròn một tuổi, Hoắc Tư Thừa bế Hoắc Tiểu Bão lúc đó còn bé xíu xiu, Chung Tức ngồi bên cạnh, trên mặt điểm một nụ cười nhạt. Lúc đó có vẻhọ khá hạnh phúc.
Hoắc Tư Thừa nghĩ, hoặc có lẽ chỉ là hắn đơn phương nghĩ vậy.
Chung Tức mang đi chăn và gối. Giường cũng trống đi một nửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play