Cô ta hét lên: "Nếu có thể chứng minh được bình thường cô ta hay lui tới nhà thím Liêu thì có thể như thế nào chứ? Chuyện này có thể chứng minh rõ ràng cô ta dùng cách này quyến rũ được đội trưởng Triệu. Thế nhưng rõ ràng cô ta đã có đối tượng kết hôn ở nhà rồi, lại dùng cách này thông đồng với đội trưởng Triệu. Một bên quyến rũ làm cho đồng chí Tiền Chí chia tay đối tượng mình sắp đính hôn, rồi lại bỏ rơi đồng chí ấy khiến đồng chí bị bệnh liệt giường. Bên còn lại còn trêu ong dụ bướm, hấp dẫn rất nhiều đàn ông vây quanh tổ thực phẩm và cửa ký túc xá thanh niên trí thức..."
"Ai nói với cô tôi có đối tượng kết hôn ở thành phố Thanh Châu?"
Nhan Hoan đột nhiên cao giọng ngắt lời cô ta. Cô nghiêm nghị nói: "Là ai nói cho cô tôi quyến rũ Tiền Chí, hại anh ta như vậy? Cô có chứng cứ gì chứng minh tôi có đối tượng kết hôn ở thành phố Thanh Châu? Cô nghe người khác nói vậy là nghe ai nói? Ngay bây giờ tôi sẽ nói cho cô là tôi độc thân, tự nguyện báo danh xuống nông thôn, muốn phục vụ cho Đại Tây Bắc, muốn xây dựng kiến thiết Đại Tây Bắc. Cô nói nhiều như vậy lại không có chứng cứ, treo bên miệng chỉ là "nghe người khác nói","nghe nam thanh niên trí thức nào đó nói". Vậy lúc này cô hãy nói cho tôi là nghe ai nói để tôi chất vấn với người đó. Nếu không thì chính là cô nói năng bậy bạ kích động đồng chí Tiền Chí, mưu hại tính mạng anh ta, khiến cho người nhà anh ta hận tôi, từ đó dồn tôi vào chỗ chết, đúng không?"
Nhiêu Thiết Lan bị khí thế của cô hù dọa, miệng mồm run lập cập.
"Không nói được sao? Vậy thì vốn là không có rồi."
Nhan Hoan tiếp tục hùng hổ dọa người: "Tất cả những thứ này vốn là cô cố tạo ra lời đồn, dùng cách thức ác độc này mưu hại tôi? Cũng bởi vì lúc trước cô đến tìm tôi xin đồ ngọt mà tôi không cho cô ăn, sau đó nói xấu sau lưng tôi, tôi đánh cô một bạt tai thế nên cô tung tin đồn nhảm, muốn dồn tôi vào chỗ chết sao? Loại người như cô..."
"Không phải tôi."
Cuối cùng thì Nhiêu Thiết Lan cũng sụp đổ. Cô ta nhảy dựng lên, hét to: "Tất nhiên không phải tôi. Cả nông trường đều biết, cả nông trường đều đang nói."
Cô ta nói xong thì quay đầu nhìn về phía Tôn Hữu Cương sắc mặt đã vô cùng khó coi và Lưu Lương với ánh mắt sợ hãi né tránh. Cô ta chỉ ngón tay vào bọn họ, nói: "Bọn họ đều đã nói, Tôn Hữu Cương còn là đồng hương của cô, đều là ở Thanh Châu. Anh ta nghe nói cô ở Thanh Châu đã có đối tượng kết hôn."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play