An Hồng Đậu cũng biết, thời buổi này, đồ ăn rất quý giá.
Tuy nhiên, theo cô thấy, trẻ con thèm ăn là điều khó tránh khỏi, nhịn không được mà lén ăn vụng một chút cũng là chuyện bình thường.
Lúc này, việc cần làm không phải là trách mắng mà là nói cho cậu bé biết đúng sai.
An Hồng Đậu còn đang nghĩ cách dạy cậu bé thì nghe An Kiến Quốc yếu ớt nói: "Cháu... cháu biết lỗi rồi, tại cháu thèm ăn quá, sau này cháu không dám lén ăn nữa, cô tha cho cháu đi, cháu không muốn bị đánh... hu hu..."
An Kiến Quốc không sợ An Trường Nguyệt và An Trường Chinh, hai người đó chỉ nói suông thôi, thực tế lại rất chăm sóc các em nhỏ.
Nhưng An Hồng Đậu trước đây thì khác, bản thân đã khỏe lại còn đánh người rất đau.
Mấy người họ không biết rằng, An Hồng Đậu bây giờ đã lột xác hoàn toàn, không còn là An Hồng Đậu lười biếng và tham ăn như trước nữa.
Lúc này, An Hồng Đậu nhìn An Kiến Quốc khóc trông rất đáng thương.
Cái dáng vẻ mềm mại đáng yêu đó, quả thực khiến người ta thấy đồng cảm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT