Mục Vân Đông đột nhiên phản ứng lại, hình như hắn đã nói một câu ngốc nghếch.
Có chút ngượng ngùng gãi đầu, hắn cố ý nói: "Đương nhiên anh biết em không biết làm, anh cố ý trêu em thôi, em không thật sự cho rằng anh muốn em kèm anh học chứ?"
An Trường Nguyệt thở phào nhẹ nhõm: "May mà anh nói đùa, tôi còn tưởng thật. Nhưng mà, nếu anh thực sự muốn học thì có thể nhờ dượng của tôi giúp đỡ, dượng của tôi rất giỏi, không có bài nào là dượng ấy không làm được."
An Trường Nguyệt ngồi ở yên sau xe đạp của hắn, hai người vừa nói vừa cười, rất nhanh đã về đến nhà.
Sau khi chia tay, An Trường Nguyệt nhìn hắn rời đi, sau đó mới vào nhà.
Không ngờ, An Hồng Đậu đang ở phòng khách đợi cô ấy.
"Cô út..." An Trường Nguyệt gọi một tiếng, chạy đến ngồi trước mặt An Hồng Đậu: "Cô út, hôm nay cháu lại kiếm được nhiều tiền rồi, sau này cô không cần đóng học phí cho cháu nữa, cháu có thể tự nuôi sống bản thân rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play