Rõ ràng là muốn đuổi cô ta đi nhưng lúc này Lâm Thúy Hoa không dám làm ầm ĩ, còn cố gắng nói lời hay: "Mẹ, con biết như vậy là có lỗi với em gái nhưng mà, chúng con thật sự không có tiền đồ gì, đứa nhỏ Trường Nguyệt này biết ơn và cầu tiến, nếu cô của nó mà có thể nuôi Trường Nguyệt ăn học, sau này Trường Nguyệt nhất định sẽ đối xử với cô của nó còn tốt hơn cả mẹ ruột của no là con."
Bà An vẫn không nói gì, chỉ vẫy tay với cô ta: "Mẹ biết rồi, con vào nhà trước đi."
Lâm Thúy Hoa đi từng bước một ngoái đầu lại nhìn, đợi đến khi cô ta vào nhà, anh cả An mới hỏi: "Mẹ, mẹ sẽ không thật sự để em gái mang Trường Nguyệt đi chứ?"
Không ngờ, bà An lại gật đầu.
"Mẹ, mẹ nghĩ gì vậy?" Anh cả An kinh ngạc, nói đến chuyện thương em gái, so với mẹ già mấy anh em họ đều phải đứng sang một bên, bây giờ, chuyện này rõ ràng không có lợi cho em gái, thậm chí còn liên lụy đến em gái, mẹ của hắn lại đồng ý ư???
"Những chuyện khác thì đừng hỏi trước, chỉ cần nói với mẹ, có nỡ để con gái mình đi theo cô nó không!" Bà An nói thẳng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play