Ngày xuân nắng đẹp, An Hồng Đậu ngồi trong sân đột nhiên nghĩ đến một chuyện, cô nói với Thẩm Tương Tri đang xới đất ở góc sân: "Tôi muốn dựng một giàn nho trong sân, nếu anh có thời gian thì lên núi tìm một cây nho về nhé? Đúng rồi, nếu gặp cây hồng và cây anh đào thì cũng mang về hai cây, dù sao sân nhà chúng ta cũng rộng, trồng được hết."
Như vậy, đến mùa quả chín, cô có thể không cần che giấu mà ăn hoa quả.
Không giống như bây giờ, ăn gì cũng chỉ có thể lén lút, hoặc là nhân lúc Thẩm Tương Tri không ở nhà, chẳng đã gì, cũng không thoải mái.
"Được, ngày mai lên núi tìm, hôm nay tôi xới đất trong sân trước, sau đó trồng ít rau." Thẩm Tương Tri nói xong ngẩng đầu lên: "Cô cũng đừng suốt ngày ngồi không, không phải tôi đã tìm cho cô một quyển Đường thi 300 bài sao? Nếu cô không mệt thì đọc nhiều vào, tăng vốn từ vựng của mình, cũng cho con nghe, tiếp xúc với kiến thức sớm một chút, sau này sinh ra đừng giống mẹ nó, chữ to không biết một chữ."
Thẩm Tương Tri cũng khá có tầm nhìn xa trông rộng, lúc này đã hiểu được đạo lý của thai giáo.
Nhưng, cái miệng anh vẫn thối như vậy, nói ra những lời không mấy dễ nghe.
An Hồng Đậu nào có không biết chữ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT