Quả nhiên, từ này về sau thím Ba thường hay dắt cháu trai, cháu gái đến nhà chơi, Khê Bảo cũng có thêm mấy người bạn chơi cùng.
Buổi chiều trời ngừng mưa, mọi người đồng loạt kéo nhau ra ruộng, Vân Nha đến nhà tìm Khê Bảo.
Cô bé thật sự giữ lời mang đến cho Khê Bảo một ít nhãn chín, Khê Bảo nhét cho cô bé mấy viên kẹo cam, cả hai đứa cười khúc kha khúc khích.
Chiều nay Vân Tố Thanh không ra ruộng mà ở nhà nấu đậu, chuẩn bị làm chao.
Nhìn thấy Vân Nha và Khê Bảo chơi vui vẻ, trong lòng cô không khỏi bùi ngùi.
Vân Nha là đứa bé chú A Vượng nhặt được trên núi, hoàn cảnh của Vân Nha khiến cô không khỏi đồng tình và thân thiết với cô bé hơn một chút.
Có điều cô lại không nhìn thấy sự tự ti hay buồn bã từ Vân Nha, cô bé này gan dạ lại hoạt bát, nào giống Khê Bảo trước kia, làm gì cũng đều toát ra vẻ sợ sệt.
Cũng nhờ khoảng thời gian sống ở nhà ngoại, được mọi người thương yêu, Khê Bảo mới hoạt bát hơn một chút.
Vân Tố Thanh thật lòng mong chơi cùng Vân Nha, Khê Bảo sẽ can đảm hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play