Vân Thanh Tùng ngơ ngác một hồi lâu chưa thể hoàn hồn lại, ánh mắt anh ấy nhìn Khê Bảo đầy kinh ngạc.
“Cho nên, nếu như hôm nay anh với em Hai lên núi, một người có thể sẽ bị liệt, một người sẽ bị què à?” Vân Thanh Tùng toát mồ hôi lạnh.
Vân Thanh Sam suy nghĩ một chút, rồi nói thêm: “Không biết có phải hôm nay hay không, qua lời Khê Bảo miêu tả về cảnh tượng trong giấc mơ của con bé, lúc đó chỉ có anh với anh Hai lên núi, mà vừa khéo hôm nay em phải đi thị trấn, không đi cùng hai anh, rất có thể là hôm nay đấy. Có điều ngày hôm đó trời mưa…”
Bởi vì trời mưa quá ồn, nên lúc lợn rừng xuất hiện họ mới không kịp đề phòng, hơn nữa cơn mưa tầm tã che khuất tầm nhìn họ, nếu không bọn họ đi săn chắc chắn sẽ mang theo súng săn, không tới mức bị lợn rừng tấn công.
Bỗng nhiên Khê Bảo nói chen vào: “Cậu Ba, hôm nay sẽ trời mưa.”
Lúc này Vân Thanh Tùng mới sực nhớ ra: “Đúng vậy, vừa rồi Khê Bảo đã nói với anh hôm nay trời sẽ mưa, khuyên anh với em Hai đừng lên núi. Thì ra là thế này à.”
Vân Thanh Tùng cảm động, hóa ra Khê Bảo đang lo anh ấy và em Hai gặp nguy hiểm.
Vân Thanh Sam gật đầu: “Vậy thì đúng rồi, à phải, hôm nay anh với anh Hai tính lên đỉnh núi phía Tây thôn mình đúng không?”
“Đúng vậy, hồi trước anh có nghe người ta đồn là có lợn rừng phá ruộng khoai lang dưới chân núi.” Vân Thanh Tùng trầm ngâm một hồi: “Xem ra trên núi thật sự có lợn rừng, có điều cái giống đó ranh lắm, sức lại mạnh, khó bắt, cũng chỉ có thể để mặc nó phá hoại hoa màu. Hai năm trước có mấy nhà khai hoang rồi trồng dưa hấu ở đó, nghe nói năm nay không định trồng nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT