Đêm đó, Kỷ Cảnh Nghiên bỗng sốt rất cao, đến mức mê sảng.
Khê Bảo nghĩ đến trạng thái bất ổn của Kỷ Cảnh Nghiên lúc sáng, cho nên vẫn chưa ngủ sâu giấc.
Nửa đêm, lúc cô bé đang mơ mơ màng màng sắp ngủ thiếp đi thì bỗng thấy tiếng “cộc cộc cộc” vang lên từ phòng bên cạnh, Khê Bảo giật mình tỉnh giấc.
Cô bé lập tức đứng dậy, chạy sang phòng Kỷ Cảnh Nghiên.
Ở trong thôn, nhiều nhà chỉ khóa cổng chính, còn cửa phòng thì mở hé ra, Khê Bảo vặn nắm cửa phòng bên cạnh, bật đèn, rồi thấy Kỷ Cảnh Nghiên nằm trên giường, nghiến chặt răng, vẻ mặt rất đau khổ, bàn tay vô thức đấm xuống ván giường.
Sát bên phòng Kỷ Cảnh Nghiên chính là phòng Vân Dịch Bằng, cậu ấy nghe thấy tiếng động cũng đi tới, vừa ngáp vừa hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Anh Cả, là Kỷ Cảnh Nghiên, hình như cậu ấy bị bóng đè, còn đang sốt nữa.” Khê Bảo đi lại gần rồi đưa tay sờ trán cậu bé, thấy trán Kỷ Cảnh Nghiên nóng hôi hổi, Khê Bảo gọi mấy tiếng mà Kỷ Cảnh Nghiên vẫn không tỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT