Khê Bảo thấy Lý Nhan mặc một cái áo sơ mi màu cam tươi sáng rực rỡ, da cô ấy vốn đã trắng, bây giờ càng thêm nổi bật hơn. Trước ngực thắt một cái nơ bướm màu đen, bên dưới phối với cái quần tây màu trắng kem, càng tôn lên đôi chân dài cao ráo của Lý Nhan.
“Chị Lý, hôm nay chị xinh quá!” Khê Bảo quen nhìn vẻ thanh tao giản dị của cô ấy, bây giờ thấy cô ấy chỉ thay đổi cách ăn mặc, mái tóc dài xõa ngang vai, thế là khí chất lập tức khác hẳn.
Tần Tâm Lan cũng gật đầu khen tới tấp: “Cháu còn trẻ, phải mặc màu sáng một chút mới có sức sống.”
“Cái miệng nhỏ của em ngọt quá đấy.” Lý Nhan chọt nhẹ lên mũi Khê Bảo, cười hì hì nói: “Bộ đồ này là mẹ của em phối giúp chị đấy nói về phối đồ, mắt thẩm mỹ của chị Ngữ Quân xưa nay rất tốt.”
Câu sau là nói với Tần Tâm Lan.
Tần Tâm Lan vui vẻ cười: “Người ta nói người đẹp vì lụa, người đẹp thì phải mặc đồ đẹp mới xinh được chứ.”
Được Tần Tâm Lan khen một câu, Lý Nhan vui như nở hoa: “Thím Tần tốt quá ạ, ngày nào mẹ cũng chê cháu, hận không thể nhét cháu vào bụng đẻ lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play