Nước mắt từ mắt Tư Đồ Phỉ vừa rơi xuống đã khiến các bạn học có mặt ngoài sân thương xót.
“Cố Vệ An, từ đầu đến cuối Tư Đồ Phỉ chưa từng thừa nhận có chuyện gì với anh cả, cô ấy chỉ bị bạn bè hiểu lầm thôi. Hơn nữa, cô ấy bị thương cũng không trách anh, anh là đàn ông con trai, sao có thể nói những lời tàn nhẫn như vậy?” Một bạn nam thầm mến Tư Đồ Phỉ thấy vậy thì ngứa mắt, đứng ra chỉ trích A Bộ.
Tư Đồ Phỉ vừa trong sáng vừa dịu dàng, rất được lòng các bạn học ở trường, người thích cô ta nhiều không đếm xuể. Nhưng cô ta là một cô gái rất tự trọng, dù có rất nhiều bạn học theo đuổi, thậm chí không thiếu những người gia cảnh giàu có hoặc gia thế tốt, nhưng vì sợ người ta thất vọng nên cô ta luôn từ chối một cách uyển chuyển nhất.
Hồ Tuấn Tường chính là một trong những người bị từ chối, nhưng trong lòng anh ta chưa bao giờ quên được cô ta.
Anh ta không nỡ để cô ta bị người khác chà đạp như vậy!
“Cô ta bị thương vốn không phải do tôi gây ra, chẳng lẽ người khác đâm vào tôi, tôi không được tránh sao?” Cố Vệ An không muốn để ý đến người khác, đang định xoay người rời đi, chợt nhớ ra điều gì, nói với Tư Đồ Phỉ: “Cô và tôi là bạn học, thấy cô bị thương không giúp đỡ thì lương tâm tôi cắn rứt. Nhưng đó không phải là cái cớ để cô tính kế tôi, ăn vạ tôi. Sau này đừng đưa bữa sáng cho tôi nữa.”
Anh ấy đã điều tra rồi, tất cả những lời đồn đại đều bắt đầu từ việc cô ta đưa bữa sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT