"Sau này mẹ tớ ly hôn, tớ theo mẹ về nhà ông bà ngoại. Lúc đó nhà cũng nghèo, nhưng ông bà ngoại và các cậu mợ đều đối xử với tớ rất tốt, tớ cảm thấy mình như được rơi vào ổ phúc vậy.”
Nhắc đến cuộc sống thời thơ ấu ở thôn Tường Vân, mắt Khê Bảo ánh lên niềm hạnh phúc từ tận đáy lòng, đến cả Kỷ Cảnh Nghiên cũng có thể cảm nhận được.
"Cậu Ba tớ thông minh nhất, chính cậu Ba là người đầu tiên phát hiện ra khả năng của tớ đó. Mẹ Tố Thanh của tớ cũng biết chuyện này. Lúc đó tớ còn nhỏ, cho nên mẹ và cậu không cho tớ kể với người khác..."
"Tớ từng dự đoán được một trận lũ ở trong thôn. Nhờ sự nỗ lực của các cậu và cha Triệu mà người dân thôn Nam Thủy đã được cứu. Sau đó tớ phát hiện có rất nhiều đốm sáng màu vàng kim bay ra từ người họ rồi đến chỗ tớ. Cậu Ba nói đó là ánh sáng công đức. Từ đó về sau tớ có cảm giác khả năng tiên đoán của mình lại mạnh hơn một chút.”
Những chuyện xảy ra với cô bé có vẻ khó tin, cho nên các cậu và cha mẹ cô bé không muốn để nhiều người biết chuyện này, nên Khê Bảo chưa bao giờ kể với ai.
Nhưng Kỷ Cảnh Nghiên quá thông minh. Cậu bé chỉ vừa thấy bức tranh cô bé một lần đã nghi ngờ cô bé có năng lực đặc biệt, thậm chí còn không hề do dự mà hoàn toàn tin tưởng vào những điều cô bé tiên đoán, hết lòng thuyết phục chú Kỷ đưa họ đến Mật Thành.
Khê Bảo cảm thấy có thể chia sẻ bí mật của mình với Kỷ Cảnh Nghiên. Cậu là một người bạn tâm sự rất tốt, và Khê Bảo tin cậu bé cũng giữ kín chuyện này. Cô bé nói không được tiết lộ, chắc chắn Kỷ Cảnh Nghiên sẽ không hé răng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT