Tiếng nổ vang lên liên tục, đất rung núi chuyển, tựa như động đất.
Khê Bảo đang ngồi trong phòng Cố Vệ Gia ăn cháo trắng do Kỷ Cảnh Nghiên bưng tới. Tiếng nổ lớn đến nỗi bàn ghế và cửa sổ ở doanh trại quân đội cách Phong Ma gần mười cây số cũng rung lắc dữ dội.
Khê Bảo bất ngờ ngẩng đầu lên, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, dù rằng cô bé chẳng thể thấy gì.
“Kỷ Cảnh Nghiên, chắc chú Kỷ và cha tớ… Đã đưa mọi người đến nơi an toàn rồi phải không?” Khê Bảo lo lắng hỏi.
Kỷ Cảnh Nghiên khẽ “ừ” một tiếng, nét mặt luôn lạnh lùng lại lộ ra vài phần vui mừng khó giấu: “Nhờ cậu cảnh bảo kịp thời mà căn cứ nghiên cứu bí mật nhà nước xây dựng ở đây và các nhà nghiên cứu khoa học hàng đầu trong nước đang tập trung nghiên cứu đều đã thoát nạn. Hơn nữa vì di chuyển trước hai ngày cho nên thành quả nghiên cứu của họ đã được bảo vệ nguyên vẹn nhất.”
Nghe tiếng nổ vang lên liên tục không ngừng, Kỷ Cảnh Nghiên cũng cảm thấy sợ đến mức hồn vía lên mây, nếu không nhờ lời cảnh báo của Khê Bảo, chắc chắn lần này Mật Thành sẽ xảy ra thương vong nặng nề. Thêm vào đó là sẽ tổn thất rất nhiều nhà khoa học và thành quả nghiên cứu của họ, mất mát lớn như vậy, e rằng Hoa Quốc khó mà gánh chịu nổi.
“Đúng là tốt quá!” Giờ phút này đôi mắt cô bé ánh lên tia sáng lấp lánh, trông có tinh thần hơn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play