Trần An hoàn toàn không dám vào theo, anh ta gần như đoán được Tổng giám đốc Tiêu sẽ nổi giận như thế nào, Lý Tiểu Cầm này thật không biết phải nói sao cho phải, tâm tư rõ ràng như vậy, Tổng giám đốc Tiêu ghét nhất loại người này.
Lý Tuyết Y mở cửa vào văn phòng, lòng lo lắng chậm rãi tiến lại bàn làm việc.
Cô nghe thấy tiếng bút rơi xuống giấy, Lý Tuyết Y cố gắng không phát ra tiếng, đi đến bên bàn làm việc, đặt bữa sáng lên bàn.
Tiêu Dĩ Hàn dường như đã chú ý đến cô từ lâu, chỉ là phớt lờ cô mà thôi, “Mang cà phê tới đây.” Giọng nói trầm thấp có chút cảm giác mát lạnh mà Lý Tuyết Y quen thuộc.
Cả người Lý Tuyết Y run lên, cầm sữa đậu nành đi đến bàn làm việc của Tiêu Dĩ Hàn, đặt sữa đậu nành lên bàn của anh.
Cả bộ vest màu đen được thiết kế riêng khiến Tiêu Dĩ Hàn càng thêm lạnh lùng, khiến người khác cảm thấy sợ hãi, mặc dù từ góc độ này không nhìn rõ mặt của anh, nhưng góc nghiêng vẫn như năm đó.
Lý Tuyết Y cảm thấy anh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, chỉ cần nhìn góc nghiêng cũng có thể cảm nhận được anh đã mất đi vẻ ngây ngô của thiếu niên, vẻ lạnh lùng khiến anh tạo ra khoảng cách chớ đến gần với người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play