Edit: Duyên
"Hây da, để ta kê thêm vài thang thuốc nữa xem có cầm cự nổi qua cái Tết này không."
Lời đại phu vừa dứt, nữ nhân đứng trước mặt ông ta không kìm được mà bật khóc thành tiếng, vừa nói vừa muốn quỳ xuống, vẻ mặt cầu xin: “Xin ông cứu lấy phụ thân của nó, mẫu tử ta không thể mất ông ấy được."
Đại phu vội đỡ bà dậy, khuyên nhủ hết lời: “Bệnh này là bệnh nan y, chữa không khỏi, lại còn tốn kém nhiều tiền bạc, công tử nhà bà còn chưa cưới thê tử, chi bằng giữ lại bạc để cưới còn hơn, dù có chữa khỏi thì phải nằm liệt giường sống thêm một hai năm, đến lúc đó người và của đều mất, còn có ý nghĩa gì nữa?"
Trước kia Quý gia mở tửu lâu, ở trấn trên cũng coi như có tiếng, nhưng từ khi phụ thân Quý đổ bệnh thì việc làm ăn sa sút hẳn. Năm ngoái ông ta đến đây, trong sân còn có nha hoàn gã sai vặt, giờ trong sân không một bóng người, nhìn là biết chẳng còn chút của nả nào.
Tiểu tử của Quý gia lại không học được nghề của cha, suốt ngày theo đám công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, tuy không đến nỗi tệ hại nhưng cũng là kẻ vô dụng.
Nghe vậy, mắt Quý mẫu đã ngấn lệ, bà há miệng không thốt nên lời, tiếng ho dữ dội của Quý phụ từ bên trong vọng ra lẫn trong tiếng thở dốc nặng nề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT