Đây là kinh nghiệm của Tống Sư Trúc. Cữu cữu ở nhà, ngoại trừ sợ thê tử, chính là sợ trưởng tử. Nhắc tới cũng kỳ quái, cữu mẫu làm người cũng không lợi hại, nhưng cữu cữu ở trước mặt người ngoài lại chưa từng làm mất mặt nàng.
Nhưng vừa nói đến những biểu huynh đệ tỷ muội thứ kia của nhà cữu cữu, Tống Sư Trúc đột nhiên nói: “Nếu cữu cữu muốn dẫn ngươi gặp mặt hai nhi tử của hắn, ngươi cũng đừng đi.” Tống Sư Trúc nói xong câu đó, lập tức cảm thấy kỳ quái, rõ ràng vừa rồi nàng không phải muốn nói câu này.
Nàng suy nghĩ một chút, đột nhiên nhìn chằm chằm Phong Hằng một hồi. Phong Hằng bị nàng nhìn không hiểu làm sao, đang muốn đặt câu hỏi, Tống Sư Trúc lại thu hồi ánh mắt.
Nàng vẫn không cảm thấy Phong Hằng sẽ là một bộ tướng đoản mệnh, nhưng vừa rồi trong nháy mắt như vậy, nàng làm sao lại nhớ tới những ác mộng mà Triệu thị nói kia.
Đi qua nhà cữu cữu, lại bái phỏng mấy người hàng xóm xung quanh, mắt thấy đã đến thời gian nhập học ở phủ học.
Tống Sư Trúc hai ngày nay vừa có thời gian liền ở trong thư phòng, Phong Hằng loáng thoáng biết nàng đang vẽ tranh, nhưng lại không biết vì sao nàng thần bí như vậy.
Tựa hồ là vẽ không quá thuận lợi, hắn muốn đi vào, nàng còn muốn dữ dằn đuổi người, ngay cả nha hoàn an trí trong nhà đều giao cho hắn phụ trách, hai tai không nghe thấy chuyện bên ngoài, một lòng chỉ để ý vẽ tranh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT